DẠ THIÊN TỬ - Trang 552

- Ngươi còn đọc sách thánh hiền mà, ngươi đã làm được chuyện thất đức

gì bản thân mình không rõ ràng sao? Ngươi chụp bồn phân lên đầu mình,
làm gì vũ nhục lão tử như vậy?

Từ Bá Di đau đớn ôm lấy đầu, tức giận hô to:

- Từ mỗ mười năm thi thư, công danh tú tài, cho dù Huyện tôn cũng phải

lễ nhượng ta ba phần, ngươi... ngươi lại dám đánh ta!

Diệp Tiểu Thiên giống như một con lừa nhỏ xù lông đá hậu:

- Ngươi chỉ là một tên tú tài, rất lớn sao? Lúc ba tuổi Các lão dạy ta biết

chữ, năm tuổi Thượng thư dạy ta đọc sách, ha ha ha, Chỉ huy binh mã xưng
huynh gọi đệ với ta, Quang Lộc Thiếu khanh tất cung tất kính ta, ha ha...
Một tên súc sinh vô tình vô nghĩa bỏ rơi vợ con như ngươi, ta không trừng
phạt được ngươi sao?

Diệp Tiểu Thiên nổi trận lôi đình, càng đánh càng hung ác. Đào Tứ

Nương thấy trượng phu bị dày vò, rốt cuộc không đành lòng, vội vàng tiến
tới ngăn cản. Lúc này Diệp Tiểu Thiên mới thu tay, nghĩ lại vẫn không cam
lòng, lại tàn nhẫn đá ra một cước, đá Từ Bá Di lăn ra đất, lúc này mới tức
giận vứt nhánh cây.

Búi tóc của Từ Bá Di tung ra, y phục cũng rách, trên đầu trên mặt trên

cánh tay đều là vết roi máu tươi loang lổ, thật sự rất khổ sở. Hành xử của
Từ Bá Di vốn không được lòng người, hàng xóm láng giềng nghe tiếng
chạy tới đều cao hứng, không một ai đi tới khuyên giải.

Từ Bá Di chật vật đứng dậy, mắt thấy thê tử tới đỡ, y tức giận đẩy nàng

ngã xuống đất, xoa vết máu trên mặt, thấy Diệp Tiểu Thiên không còn hung
khí, dũng khí tăng lên, tức giận hét lớn:

- Được, ngươi dám làm nhục người đọc sách như vậy, bản tú tài nhất

định phải báo quan bắt ngươi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.