DẠ THIÊN TỬ - Trang 607

Thiếu niên lưu manh đáp:

- Đương nhiên là không sao, ai có thể ăn hiếp được tỷ ấy chứ? Lúc đệ

vừa mới ra ngoài, tỷ ấy uy phong lẫm lẫm mắng nhau với Nhị cô nương
của Lưu gia, nghe như là vì một cái thoa gì đó...

Từ Lâm nghe vậy hơi chột dạ, giữa Nhị cô nương của Lưu gia và gã có

chút chuyện mập mờ, hai ngày trước, gã đã hứa tặng cho Nhị cô nương một
món nữ trang, nhưng do không có tiền mua mà vẫn muốn Nhị cô nương vui
vẻ, gã đã lén lấy chiếc thoa trước đó tặng cho em gái, đưa cho Nhị cô
nương, không muốn bị em gái phát hiện.

Tường Ca vốn có ý với Từ Tiểu Vũ, bây giờ nghe nói bộ khoái đánh

nhau với nàng ta, liền hùng hùng hổ hổ nói:

- Người của quan huyện Hồ sao lại có loại người như vậy? Từ đại ca,

không phải là ta kích động huynh đâu, nhưng dù sao huynh cũng là nhân
vật nổi tiếng số một ở huyện Hồ này, em gái huynh bị người ta đánh, huynh
có thể giả đui giả điếc được sao? Nếu là ta, ta không thể chịu nhục như vậy
đâu!

Mấy tên lưu manh khác cùng nhao nhao:

- Đúng vậy đó, Từ đại ca. Chuyện này cũng không thể cứ bỏ qua như vậy

được, nếu không Từ đại ca còn mặt mũi gì nữa?

Từ Lâm nghe xong, liền nói:

- Dĩ nhiên là không thể nhẫn nhịn! Không phải chỉ là tên họ Chu khốn

kiếp kia thôi sao? Các huynh đệ, sẵn đang lúc rảnh rỗi, chúng ta đi dạy cho
hắn một bài học đi!

Một đám lưu manh lập tức đi về hướng nhà của Chu Tư Vũ, thiếu niên

lưu manh kia cũng đi theo xem cảnh náo nhiệt, khuôn mặt đầy nốt rỗ đậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.