ĐẶC CÔNG TÀ PHI
Ảnh Lạc Nguyệt Tâm
Chương 243: Không Ngờ
Trên bàn đặt một bình trà thơm, khí nóng lượn lờ. Bên cạnh bình trà
bày một bàn cờ gỗ lim mạ vàng. Phẩm trà, hạ cờ là chuyện đại tao nhã
trong cuộc sống, là lạc thú nhất trên đời.
Nhưng --
Tiêu Hàn ngồi bên cạnh bàn lại lấy trà để bình tâm, mượn cờ để tiêu
sầu. Tiêu Hàn bưng ly trà trên, uống cạn rồi bỏ ly xuống, nhìn quân cờ
trắng đen giăng khắp nơi trên bàn cờ, tay trái tay phải di động tới lui, tự
mình đánh cờ.
Bên ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân nhịp nhàng.
Tiêu Hàn không ngẩng đầu, thậm chí cả mí mắt cũng không thèm
nâng, ánh mắt vẫn nhìn quân cờ trên bàn cờ, tay trái dời lui quân trắng, ám
độ trần thương (*), lấy lui làm tiến; tay phải đẩy quân đen lên, thiết lập mai
phục một cách thận trọng. Hắn biết chủ nhân bước chân bên ngoài hành
lang là ai, cũng sớm đoán được hai người kia sẽ đến, chỉ có điều... đến
nhanh hơn hắn nghĩ thôi.
[(*) Ám độ trần thương: Hoạt động bí mật. Dịch ra thì nghĩa không ổn
lắm nên ta để vậy.]
Hiên Viên Diễm dắt tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt, vẻ mặt hạnh
phúc bước vào phòng. Ánh mắt lười biếng nhìn lướt qua bàn cờ, hắn cười
nói: "Tiêu thái tử thật là hăng hái! Tay phải và tay trái cùng đánh cờ,cuối
cùng dù bên nào thua thì người thắng vẫn là mình!"