"Thụy vương nói, với khả năng của Thượng Quan tiểu thư, nhất định
có thể đem uy hiếp của Tuyên vương phủ biến thành run sợ mà bỏ chạy. Vì
vậy thật ra Thụy vương phủ đi trợ uy chỉ là làm điều thừa, cho nên người
ngại tiếp nhận lời cảm ơn của Thượng Quan tiểu thư." Quản gia Thụy
vương phủ vẫn ôn nhu cười, giọng nói mười phần khiêm tốn.
Một bên Thượng Quan Hạo nghe được đoạn đối thoại giữa Thượng
Quan Ngưng Nguyệt cùng quản gia Thụy vương phủ, lông mày không khỏi
nhíu lại thật chặt. Ông cũng cảm thấy có chút kỳ quái, vì sao quản gia
Tuyên vương phủ bị Nguyệt nhi cắt lưỡi, cũng không có nhìn thấy binh mã
Tuyên vương phủ xông vào, thì ra là bọn họ bị binh mã Thụy vương phủ
khống chế rồi.
Tuyên vương phái binh mã bao vây phủ tướng quân, rõ ràng chính là
đang cảnh cáo mình, nếu Nguyệt nhi cuối cùng không thể trở thành Tuyên
vương phi, Tuyên vương phủ sớm muộn cũng sẽ san bằng phủ tướng quân.
Thụy vương phái binh bao vây binh mã Tuyên vương phủ, là đang
cảnh cáo Tuyên vương, tốt nhất không nên hành động thiếu suy nghĩ đối
với phủ tướng quân, nếu không Thụy vương phủ sẽ chính thức cùng Tuyên
vương phủ khai chiến.
Thụy vương cùng Tuyên vương ngấm ngầm đấu đá nhau như nước với
lửa, nhưng bọn họ ngoài mặt vẫn thủy chung duy trì sự hòa thuận. Nhưng
hôm nay Thụy vương cùng Tuyên vương vì tranh đoạt Nguyệt nhi làm phi,
rốt cuộc đã chính thức giao chiến. Xem ra. . . Long Diệu hoàng triều nội
chiến, sắp sửa xảy ra! Tiên hoàng, thần bởi vì năm đó cam kết với người,
cho nên vẫn liều mạng ẩn nhẫn. Nhưng hôm nay cái cam kết này đã đe dọa
đến hạnh phúc của Nguyệt nhi, thần sợ rằng. . .
"Các ngươi đã truyền lời của Thụy vương xong rồi hả?" Thượng Quan
Ngưng Nguyệt cúi đầu, lười biếng vuốt ve ngón tay. Động tác của nàng dịu
dàng mà ưu nhã, nhưng đầu ngón tay khẽ vểnh lên làm cho người của Thụy