ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 119

Nàng dừng chân, là bởi vì tiếng gọi của Thượng Quan Hạo. Sâu trong

nội tâm tướng quân phụ thân của nàng hình như vẫn còn rất kính trọng
Hiên Viên Ly, ông cũng không muốn quá mạo phạm long uy của Hiên Viên
Ly. Tướng quân phụ thân là thật tâm đối tốt với nàng, cho nên mặc dù nàng
không cho bất luận kẻ nào mặt mũi, nhưng mặt mũi của cha là phải nể .

"Nha đầu, ngươi chỉ dựa vào một búng máu liền có thể phán đoán

chính xác Ly trúng vong đằng độc, như vậy ngươi nhất định cũng có biện
pháp giải độc cho Ly, đúng không?" Hiên Viên Diễm hai mắt ngưng tụ trên
mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt, mở miệng chậm rãi nói.

Mà lời Hiên Viên Diễm vừa dứt, sắc mặt Hiên Viên Ly vốn là trắng

bệch trong nháy mắt biến sắc, đó là một loại sắc đen đến từ địa ngục âm
lãnh. Mà tay của hắn cũng cầm cánh tay Hiên Viên Diễm thật chặt, giống
như cánh tay Hiên Viên Diễm là thứ duy nhất hắn có thể dựa vào, một khi
hắn không cẩn thận buông ra, sẽ hoàn toàn rơi xuống bóng tối vô biên, vĩnh
viễn cũng không thể thấy được ánh sáng.

"Không rảnh." Biểu tình lạnh nhạt quét mắt nhìn Hiên Viên Ly sắp bị

đau đớn khoan tim cuốn lấy, trong mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt nổi
lên một ý cười tàn nhẫn. Giờ phút này nàng giống như tử thần cao cao tại
thượng, tự nhiên thưởng thức người đời giãy giụa vùng vẫy trong tuyệt
vọng, không chút nào có ý ra tay cứu người.

"Vậy. . . Nha đầu ngươi khi nào thì rảnh rỗi đây?" Hiên Viên Diễm im

lặng xem xét Thượng Quan Ngưng Nguyệt, khóe miệng co giật nói. Không
rảnh? Nha đầu này có thể tìm một cái cớ hay hơn chút được không? Chỉ là
đáy mắt Hiên Viên Diễm nổi lên một mảnh vui sướng, không rảnh? Ý tứ là.
. . Thật sự là nàng có biện pháp giải độc cho Ly?

"Ngươi biết." Thượng Quan Ngưng Nguyệt chỉ lười biếng vén vén

mấy sợi tóc bị gió thổi sang bên má, nhíu mày nhìn về phía Hiên Viên
Diễm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.