ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1780

Trời khuya chưa sâu, vì vậy phần lớn người ở tứ quốc còn thức cũng

nghẹn họng nhìn trân trối hiện tượng cơn mưa ánh sáng kì lạ vạn năm khó
gặp này. Đến khi cơn mưa ánh sáng biến mất, bầu trời mênh mang lại khôi
phục cảnh sắc trăng khuyết treo cao, vạn sao cùng tỏa sáng. Những người
nhìn trân trối kia vẫn ngốc nghếch nhìn trời, một lúc rất lâu sau cũng chưa
tỉnh táo lại từ trong si mê.

Một đêm này, cảnh tượng mưa ánh sáng kỳ lạ khiến bao nhiêu người

trọn đời khó quên. Mấy chục năm sau, cháu trai và cháu gái nhỏ của những
người này kéo bàn tay thô ráp đã trải qua bao nhiêu năm tháng tang thương,
phong ba bão táp bọn họ. Đầu của chúng ngẩng thật cao, ngón tay chỉ lên
bầu trời đêm đẹp như tranh vẽ, ngữ điệu non nớt nói: "Gia gia/Nãi nãi,
người liếc nhìn bầu trời sao một chút đi, rất đẹp đó!"
[HoàngNgọcTửBăễnđànLêQuýĐôn]

Kỳ cảnh mưa ánh sáng rực rỡ vài chúc năm trước tái hiện rõ trong đầu

họ. Họ nghiêng đầu nhìn cháu trai nhỏ/ cháu gái nhỏ của mình, trả lời
chúng với giọng điệu hoài niệm: "Đúng thế, sao nhỏ thật sự rất đẹp! Chỉ có
điều, so với cơn mưa ánh sáng năm xưa thì không thể đọ nổi một góc! Nếu
lúc sinh thời có thể lại được chứng kiến kỳ cảnh kia, dù có chết cũng đáng
giá!"

Mà cùng lúc với khi cơn mưa ánh sáng biến mất --

Một nam tử mặc ngân y đứng trên đỉnh ngọn núi cao nào đó ở Tây

Thần quốc, mặt mày như vẽ, dung nhan tuấn mỹ, tóc bay theo gió, thân thể
đứng nghiêm tựa pho tượng, ngây ngốc nhìn bầu trời, thật lâu không phục
hồi tinh thần lại.

Nam tử mặc ngân y này là Thánh quân Linh Cung Nam Cung Tuyết Y.

Hắn vạn lần không nghĩ tới, mình chỉ lên núi ngắm sao mà thôi, thế

nhưng lại chứng kiến kỳ cảnh mưa ánh sáng. Thân là Thánh quân Linh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.