ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1951

Thượng Quan Ngưng Nguyệt chớp mắt, cúi đầu nhìn kĩ Ma Quân,

khóe miệng cũng co giật, nói: "Hắn... chẳng lẽ đã hóa ngu?"

Hiên Viên Diễm chống khuỷu tay xuống gối, lòng bàn tay đỡ má, bàn

về nguyên nhân Ma Quân hóa ngu như nói về thời tiết: "Chẳng lẽ bị quà
đáp lễ tử vong của Nguyệt nhi làm sợ hãi nên tinh thần bất thường, hóa
ngu?"

"Bị dọa sợ nên thật sự hóa ngu, hay là..." Nàng nheo mắt, giương cao

thanh điệu nói từng chữ từng câu: "Định dùng chiêu giả ngu này để tránh bị
nỗi hành hạ xé da cắt thịt, thử một lần thì sẽ biết rõ ngay." Dứt lời, thấy Ma
Quân ngoảnh mặt làm ngơ với lời nói của mình, vẫn đắm chìm trong trạng
thái gào khóc như cũ, tia chớp trắng lạnh lùng lóe lên, nàng giơ chủy thủ
chém xuống ngón út phải của Ma Quân.

"A --" Ma Quân hét to thê thảm, chuyển sang nhìn tay phải của mình.

Thấy ngón út không còn nữa, máu tươi chảy ra từ ngón tay như suối. Ma
Quân nâng tay phải lên, muốn cho nàng một chưởng. Nhưng bởi vì không
còn sức lực nên chưa kịp chạm vào thân thể nàng, hắn đã nằm rạp xuống
mặt đất.

"Hu --" Ma Quân ngửa đầu, khóc rống thê thảm, lệ rơi càng nhiều, kêu

gào: "Tay đau quá, tỷ tỷ bắt nạt ta, tỷ tỷ là đồ đại khốn kiếp."

Thượng Quan Ngưng Nguyệt đưa tay bắt mạch Ma Quân, nghiêng đầu

nhìn Hiên Viên Diễm: "Diễm, hắn ngốc thật rồi!"

Nhớ lại lúc nàng đâm nát hai bên xương vai của Ma Quân, hắn đã nói

-- "Không, Ma Quân ta không muốn làm kẻ thiểu năng, không... đừng...",
Hiên Viên Diễm suy đoán: "Nguyệt nhi, chẳng lẽ Ma Quân hóa ngu không
phải vì sợ hãi quá độ mà vì võ công bị phế?"

Trước giờ nàng có Linh Tê tương thông với Hiên Viên Diễm, hiểu

được ý ở ngoài lời của hắn, lúc này gật đầu một cái rồi trả lời: "Có khả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.