ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2275

Tuấn mày khẽ nhếch, khóe môi Vô Ngân cười nhạt mà nói: "Nguyệt

nhi, chúng ta không phải tri kỷ sao, tri kỷ cần gì nói cảm ơn đây?"

Đứng lên từ trên ghế, Thượng Quan Ngưng Nguyệt làm bộ khom lưng

vái Vô Ngân, giọng điệu mười phần hài hước nói: "Ta sai lầm rồi, xin Vô
Ngân tha thứ!"

Bỗng chốc, Vô Ngân cũng đứng lên từ trên ghế.

Trong lòng Vô Ngân biết rõ, giờ khắc này Thượng Quan Ngưng

Nguyệt đang tìm niềm vui trong đau khổ.

Cánh tay vội vàng vừa nhấc, đỡ lấy thân hình Thượng Quan Ngưng

Nguyệt, Vô Ngân cũng tìm niềm vui trong đau khổ, giọng điệu mười phần
đùa giỡn nói: "Trời ạ, hoàng hậu một nước lại xin tội với ta, đây là muốn ta
giảm thọ sao?"

"Được rồi, không lộn xộn nữa. Vô Ngân, ta ước chừng cần một canh

giờ, vận chuyển thất thải linh lực trong cơ thể, thay bảo bảo trong bụng duy
trì hơi thở kéo dài tính mạng."

Nụ cười hơi thu lại, Thượng Quan Ngưng Nguyệt mở miệng nói:

"Ngươi nhanh chóng trở lại đại sảnh, nếu soái lão đầu bọn họ bỏ qua cho
Diễm, không hề quấn Diễm rót rượu nữa, ngươi cũng cần phải nghĩ cách
kéo Diễm, *dyan(lee^qu.donnn) để Diễm ở lại một lúc lâu mới có thể đi
vào, tránh cho Diễm nhìn thấy ta vận dụng linh lực mà sinh nghi tâm."

Gật đầu, Vô Ngân nói: "Ta hiểu, Nguyệt nhi yên tâm, dù cứng rắn lôi

Diễm đánh một trận, bị Diễm đánh sưng mặt sưng mũi, ta cũng sẽ dùng hết
toàn lực kéo Diễm lại!"

Ngay lúc Vô Ngân xoay người, muốn tiến về phía đại sảnh, cổ tay

Thượng Quan Ngưng chợt vừa nhấc, kéo cánh tay Vô Ngân lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.