ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2404

"Lão ngài không có đồ để ném, ta có!"

Tiếng nói vừa ngừng, Vô Ngân bỗng chốc đứng lên, vẻmặt "hốt

hoảng", cất cao giọng kinh ngạc kêu lên: "Hỏng bét!"

Đối diện --

Nghe thấy tiếng kêu của Vô Ngân, Ngân Lang và Thanh Báo đang trải

thảm thì chợt ngẩng đầu lên, da.nlze.qu;ydo/nn giọng đầy nghi ngờ hỏi:
"Vô Ngân công tử, người sao vậy?"

Ngón tay mò vào trong tay áo, sau một hồi móc đông sờ tây, Vô Ngân

nhíu mày nói: "Ngọc bội mà phụ thân để lại cho ta rớt mất rồi!"

Thiên Cơ lão nhân cũng đứng lên, phối hợp diễn trò với Vô Ngân: "Vô

Ngân tiểu tử, ngọc bội của ngươi, có thể rơi ở trên xe ngựa rồi không?"

Vẻ mặt đầy hốt hoảng trông như thật, Vô Ngân lắc đầu nói: "Không

thể nào! Lúc ta xuống xe, đặc biệt sờ vào tay áo, lúc ấy ngọc bội vẫn còn."

Đông trưởng lão đứng bên cạnh bờ sông rửa đào, cũng không biết Vô

Ngân và Thiên Cơ lão nhân đang diễn trò một xướng một họa, cho là Vô
Ngân mất ngọc bội thật.

"Lúc xuống xe, ngọc bội vẫn còn, khi hái đào xong ra khỏi rừng, ngọc

bội lại không thấy nữa? Vô Ngân công tử......"

Đầu bỗng nhiên quay lại, vẻ mặt Đông trưởng lão hàm chứa sự tôn

kính đối với Vô Ngân, lên tiếng nhắc nhở: "Nhất định là lúc hái đào, ngài
đã không cẩn thận đánh rơi ngọc bội ở trong rừng rồi!"

"Đông trưởng lão nói rất đúng, nhất định là đã rớt ở trong rừng rồi."

Ba vị trưởng lão Nam Tây Bắc cũng dừng động tác rửa đào lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.