ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 460

Tiểu vương phi có thể nhận thấy sắp có lửa mà tránh, năng lực như

vậy đã đủ cho bọn họ phục sát đất. Vậy mà nàng còn suy tính chuẩn xác
như thế, lửa tại sao lại không áp sát vách tường? Này. . .

Nghĩ đến đây, đám người Ảo Ảnh cung đều dõi mắt về phía Thượng

Quan Ngưng Nguyệt, ánh mắt như vậy đã không phải sự khâm phục sùng
bái đối với phàm nhân, mà như là sự thành kính sùng bái với thần linh.

"Nguyệt nhi a, nàng thật đúng là. . ." Hai mắt Hiên Viên Diễm cũng

bội phục nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, năng lực cảm giác mạnh mẽ
đối với nguy hiểm của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, hắn phát hiện hắn đã
không tìm được từ gì để hình dung, này hoàn toàn vượt quá khả năng của
con người.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt không nói gì, chỉ là thản nhiên cười với

Hiên Viên Diễm. Nàng từng vô số lần tiếp xúc với tử thần, cuối cùng lại
gian nan thoát khỏi bàn tay tử thần.

Trải qua kỳ huấn luyện địa ngục cực kì bi thảm, nếu nàng còn không

bắt được hơi thở nguy hiểm, cùng với tìm địa phương an toàn tránh đi, vậy
không phải nàng sẽ phải trả giá rất lớn?

Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhàn nhạt cười, lọt vào mắt Hiên Viên

Diễm, làm tâm Hiên Viên Diễm nháy mắt đau nhói.

Tuy rằng những gì nàng trải qua hắn chưa từng tham dự, nhưng hắn

dám khẳng định nàng đã từng trải qua tàn khốc khó có thể tưởng tượng.
Nếu không nàng nhỏ tuổi như vậy, sao có thể có năng lực cảm giác nguy
hiểm mạnh mẽ làm người ta không tưởng tượng nổi chứ?

"Trời ạ, lửa này tựa hồ không có chút dấu vết tàn lụi?" Ngay tại lúc

Hiên Viên Diễm vừa định vươn cánh tay, ôm Thượng Quan Ngưng Nguyệt
vào trong ngực, một người Ảo Ảnh cung khóe miệng run rẩy ồn ào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.