ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 489

chua, rốt cuộc không nín được bật cười.

"Khụ. . ." Dạ Dật Phong vẻ mặt xấu hổ ho nhẹ, nâng tay lau một giọt

mồ hôi lạnh trên má.

Bất quá chỉ là si ngốc nhìn thôi, cần gì phải dùng ánh mắt tàn nhẫn

như thế chứ? Phải biết rằng, tuyệt sắc dung nhan như thế lại không được
thưởng thức, đau đớn đó so với bị tàn phá tâm hồn còn lớn gấp trăm lần.

Tiêu Hàn cụp mắt xuống, cố gắng đè nén cảm xúc khó hiểu trong lòng

xong, trên mặt lại khôi phục vẻ băng lãnh như trước.

"Thái tử, đại sự không ổn, ngài nghe. . ." Lúc này, thuộc hạ của Tiêu

Hàn nghe thấy tiếng cánh cửa bọn họ vừa mới vào cư nhiên vẫn mở ra, kèm
theo tiếng bước chân dày đặc, lập tức hoảng sợ kêu lên.

"Thái tử, không tốt, những người đó đã đuổi đến đây." Cùng lúc đó,

thuộc hạ của Dạ Dật Phong cũng quay đầu nhìn cánh cửa bọn họ vừa đi vào
vẫn đang mở ra, kinh hãi hô lên.

"Các ngươi cũng gặp?" Hai gã thuộc hạ vừa dứt lời, Tiêu Hàn cùng Dạ

Dật Phong lập tức liếc mắt nhìn nhau, trăm miệng một lời hỏi đối phương.

Nhìn thấy đối phương gật gật đầu, Tiêu Hàn cùng Dạ Dật Phong đột

nhiên biến sắc, vẻ mặt xanh mét xem xét hai cái kim môn.

Di●ễnđànL●êQuýĐ●ôn."Xong rồi, xem ra nơi này là nơi chúng ta an

táng rồi." Dạ Dật Phong vỗ mạnh vào đầu, khóe miệng co rút nói. Thật vất
vả mới chạy trốn tới nơi này, như thế nào những người đó lại cứ như âm
hồn bất tán đuổi đến đây chứ?

"Cùng bọn họ liều mạng." Thị vệ Bắc Dực quốc và Thương Nguyệt

quốc cùng kêu lên nói xong, phút chốc rút lợi kiếm bên hông ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.