ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 508

Suy đi nghĩ lại, sư tổ chỉ xác định được một việc, vật này có uy lực vô

cùng, nhưng đồng thời cũng có ma tính làm người ta sợ hãi vô cùng. Trừ
phi có thể kiểm soát được ma tính của nó, nếu không đừng nói đụng vào
nó, cho dù chỉ là tới gần quan sát, cũng sẽ bị uy lực của nó làm trọng
thương.

Vì thế, sư tổ cùng nữ tử kia lập tức rút lui khỏi địa hạ cung điện. Về

nơi thâm sơn, sư tổ đương nhiên thành thân cùng nữ tử kia rồi.

Thời điểm đó, sư tổ có năm đệ tử, một người trong số đó là ân sư của

hắn. Có một lần, sư tổ cùng nữ tử kia chính là sư tổ mẫu đang nói chuyện
phiếm, vô ý đàm luận đến bảo vật bên trong địa hạ cung điện, mà lúc ấy
năm đệ tử của sư tổ cũng ở một bên vùi đầu nghiên cứu cơ quan.

Không nghĩ tới người nói vô tâm, người nghe cố ý. Ngoại trừ ân sư,

bốn đệ tử khác của sư tổ đều có tâm với bảo vật trong địa hạ cung điện.

Bọn họ một lòng cho rằng lấy bản lĩnh của bản thân, là có thể kiểm

soát ma tính của bảo vật trong địa hạ cung điện. Họ quyết định trộm bốn
khối thất thải thánh lệnh của sư tổ, chỉ cần có được bảo vật uy lực vô cùng
trong địa hạ cung điện, chốn giang hồ đối với bọn họ mà nói đã là trong
tầm tay rồi.

Vì thế, vào một đêm khuya, bốn đệ tử thừa dịp sư tổ cùng sư tổ mẫu

ngủ say, lặng lẽ lấy cắp bốn khối thất thải thánh lệnh rời khỏi thâm sơn.

Khi sư tổ tỉnh lại, suy nghĩ một chút liền hiểu tất cả. Người biết một

khi tin tức trong địa hạ cung điện có bảo vật bị lộ ra ngoài, người giang hồ
tất sẽ vì bảo vật mà gây lên một trận gió tanh mưa máu.

Sư tổ lập tức xuống núi đuổi bắt bốn đồ đệ, hòng tìm bốn khối thất

thải thánh lệnh về, hoàn toàn hủy diệt thứ duy nhất có thể mở đại môn của
địa hạ cung điện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.