ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 960

Chỉ nghe oanh một tiếng vang lên, trong đầm nước nước chảy cuồn

cuộn, Huyết Bàng Vương thân hình to lớn chạy ra khỏi đầm.

Vỗ vỗ đôi cánh đang ướt, những giọt nước tí tách rơi xuống đất, đôi

con ngươi của nó ẩn chứa ý cười nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Ngay lúc này, trong cơ thể nó dòng khí nóng rực đã tản ra, mà trên mỏ

nó hiện ra một viên châu màu đỏ tỏa ra hào quang, viên châu này chính là
Huyết Phách Thần Châu mà nó cực khổ bức ra.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt ngồi trên phiến đá, nhìn Huyết Phách

Thần Châu trên mỏ của Huyết Bàng vương, nhanh chóng đứng lên, vui vẻ
chạy đến Huyết Bàng Vương.

Đến trước mặt Huyết Bàng Vương, Thượng Quan Ngưng Nguyệt ôm

nó vào lòng, thanh âm tràn đầy kích động nói: "Bàng nhi ngốc, ngươi
không có chuyện gì là tốt rồi."

Ô ô ô - chủ nhân đúng là người tốt, nó yêu chủ nhân nhất!

Huyết Bàng vương đang ngậm viên châu nên không thể nói rõ được,

làm nũng ôn nhu ôm vai Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Nghe lời nói quan tâm của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nó hạnh

phúc vô cùng, nó biết Thượng Quan Ngưng Nguyệt vui mừng không phải
vì nó bức ra Huyết Phách Thần Châu, mà vì thấy nó không còn chịu đau
đớn bởi dòng nhiệt lưu kia.

A, thiếu chút nữa quên! Sau khi lấy Huyết Phách Thần Châu ra khỏi

cơ thể, nếu dể nó tiếp xúc không khí quá lâu, năng lượng của nó sẽ dần dần
mất đi. Không được tán gẫu nữa, nó phải nhanh chóng đem Huyết Phách
Thần Châu đưa cho chủ tử mới được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.