ĐẠI ĐƯỜNG TỬU ĐỒ - Trang 71

Trương Húc mặc kệ đống đồ đó, lập tức nói thị nữ đưa luôn bốn bình

Ngọc Hồ Xuân, tự uống luôn một bát.

Tiêu Duệ cũng cả kinh, thời đại này vàng bạc phi thường quý trọng, đa

phần quý tộc mới có. Nếu những bát rượu bằng bạc này xuất hiện ở nhà
vương hầu thì không có gì là kỳ quái, nhưng giờ lại ở trong nhà một người
nấu rượu dân gian, coi như một điều lạ hiếm có – ít nhất thuyết minh rằng,
để đặt mua những đồ dùng uống rượu này, Mạnh Sưởng đã hao mất không
ít tiền tài.

Mạnh Sưởng bưng bát bạc, cười dài nói

- Quý Minh, Thanh Thần, đây là một bộ đồ uống rượu quý báu của mỗ.

Nếu không phải là hai vị quý nhân tới thăm, mỗ đã không cam lòng lấy ra
dùng đâu. Mời, cạn chén!

Uống xong, Trương Húc mừng như điên nói

- Lão Mạnh, Ngọc Hồ Xuân này có vị càng kéo dài, cũng nặng hơn vài

phần, mạnh hơn không ít so với trước kia. Đạo ủ rượu của lão hẳn là tiến bộ
không ít.

Mạnh Sưởng liếc Tiêu Duệ, thở dài một tiếng

- Nhị vị, Ngọc Hồ Xuân do mỗ tự làm ra tới nay vẫn tự xưng là có thể so

sánh với rượu ngon trên khắp thế gian, nhưng được Tử Trường lão đệ chỉ
bảo một phen, mỗ mới biết cả đời mình đúng là đã quá tự cao tự đại, chút
kỹ thuật ủ rượu đó quả thật chẳng là cái gì cả! Hổ thẹn hổ thẹn! Quý Minh,
mấy hôm nữa ngươi lại tới, mỗ làm rượu dựa theo biện pháp Tử Trường nói
sẽ có hương vị càng đậm đà hơn.

Trương Húc kinh ngạc, lúc này mới thật sự liếc mắt đánh giá Tiêu Duệ

- Người thiếu niên này cũng biết ủ rượu sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.