ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 287

Cô thường thường đứng trước cửa sơn động nhìn thời tiết bên ngoài khi

người Nick đi săn. Gió tuyết như thế này cô muốn chạy cũng chạy không
được hai mươi dặm sẽ bị chết rét.

Dương Phàm không muốn đem tất cả hi vọng ký thác lên người Nick,

nếu như đến lúc đó có người Nick khác bắt đầu ăn bạn đời của bọn họ, vậy
cô không thể nào tránh được.

Lịch sử loài người cũng có thời kỳ quá đói bụng mà ăn thịt người, trên

sách sử cổ kim cũng thấy không ít. Tại sao cô có thể hy vọng đạo đức
người Nick có thể cao hơn loài người, thà bị đói chết cũng không ăn bạn
đời của mình?

Coi như bọn họ không ăn, chẳng lẽ những người Nick khác cũng có thể

kiên trì không ăn? Bi kịch đổi con để ăn không phải là chuyện hi hữu gì,
trước kia trong sử sách lúc thiên tai lớn ập đến cũng đã có ghi lại chuyện
tương tự.

Dương Phàm nghĩ rằng đến lúc thiếu hụt thức ăn có khả năng người

Nick sẽ đi đoạt bạn đời của người khác để ăn, khi đó người Nick trong sơn
động này tự giết lẫn nhau, nơi đây sẽ chẳng khác gì địa ngục. Nick có thể
bảo vệ cô ở những mùa khác, nhưng trong thâm sơn này, lúc thời tiết ác liệt
như vậy, ở nơi dường như bốn bề đều là vách đá, nếu cô muốn bình an vô
sự thì thật là quá khó khăn.

Cô tự biết bằng bản lãnh của cô không thể nào một thân một mình chạy

trốn trong gió tuyết, chẳng bằng đánh cuộc một trận, đánh cuộc xem suy
đoán của cô rốt cuộc có đúng hay không. Nhìn người Nick ăn bạn đời của
mình, hay là giành bạn đời của người khác.

Cô hy vọng là vế sau.

Vì điều này, mấy ngày nay cô để dành hết khoai tây khô cho Nick ăn,

muốn hắn giữ thể lực. Nếu quả thật xảy ra chuyện gì, hi vọng hắn có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.