ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 388

Dương Phàm cũng dần dần quen với tần số ăn cơm này rồi, mặc dù cô

không thể duy trì hai ngày chỉ ăn một lần, ngày hôm qua cô mới ăn một
chút khoai tây khô, nhưng so với trước kia, cô cảm thấy bây giờ cô đã có
thể nhịn đói lâu hơn.

Mùa thu tích mỡ giờ đã tiêu đi hết. Cô sờ sờ hai hông cùng cái bụng

mảnh của mình, không cảm thấy vui vẻ gì, chỉ cảm thấy khổ sở. Chỉ có khi
đầy đủ thức ăn mới có thể ăn ngon, cơ thể cũng mập lên, như cô bây giờ
gọi là ‘ thức ăn không đủ ’, không gọi là khỏe mạnh.

Nick cũng gầy. Mùa thu lúc cô cân cho hắn, khi đó hắn nặng cỡ 56 tảng

đá bí đao vậy, bây giờ nhiều lắm chỉ là bốn mươi mấy.

Trên người hắn bây giờ đầy lông dầy, dữ tợn. Lông hợp với bộ xương

khô gầy của hắn, nhìn càng lúc càng giống quái vật tà ác. Ngay cả cái đuôi
sau lưng cũng nhỏ đi một vòng, lúc vẫy nghe tiếng sưu sưu, nghe có vẻ nếu
đánh vào người sẽ rất đau.

Nick kéo nửa con ngựa trâu đông lạnh, lúc đi ngang qua bên cạnh cô

còn dừng lại lên tiếng chào cô, chính là dùng phần cuối đuôi nhẹ nhàng
quét một cái lên người cô rồi mới đi qua.

Dương Phàm đưa tay cầm đỉnh đuôi của hắn lắc lắc, để cho hắn đi.

Phía sau hắn còn có một người Nick khác, người Nick đó cũng học hắn

dừng lại, xem ra cũng muốn dùng đỉnh đuôi quét cô. Dương Phàm căng
thẳng nhìn, chỉ sợ hắn quét thật.

Thời gian dài như vậy, cô biết cái đuôi đối với người Nick mà nói là cực

kỳ quan trọng, bọn họ có rất nhiều hành động, ý chí đều thông qua cái đuôi
để thể hiện. Ví như dùng đuôi để đụng cô, chỉ có Nick có thể làm như vậy.
Cô chưa bao giờ thấy người Nick khác dùng đuôi trêu chọc bạn đời, làm
như vậy sẽ khiến cho bạn đời chảy máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.