ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 421

Chẳng lẽ nó cảm thấy thức ăn của ba người đều phải trao đổi công bằng,

cho nên nó muốn ăn thức ăn của cô thì phải đem thức ăn của nó cho cô?

Dương Phàm đoán được nguyên nhân này rồi, có một ngày cố ý không

ăn thức ăn Dũng Khí cầm về. Dũng Khí thấy rất lại, rất khó hiểu. Nó ăn hai
củ khoai tây khô cô bày ra liền xé một khối thức ăn của nó đưa cho cô, cô
không chịu nhận, đẩy về, cái tay cầm thịt của nó cứ giơ như vậy, đôi mắt
ánh hoàng kim xinh đẹp mở to long lanh trong sáng nhìn cô, cổ họng phát
ra một tiếng grù grù không hiểu, giống như đang làm nũng.

Sau đó, có lé nó nghĩ có phải nó ăn quá ít hay không, cho nên cô mới

không chịu nhận thịt của nó, vì vậy lại đưa tay cầm lên một củ khoai tây,
vừa nhìn cô vừa ăn, sau đó dùng sức nhét thịt vào trong tay cô lần nữa.

Quả nhiên là vậy. . . . . .

Dương Phàm hiểu, đứa bé này vừa sinh ra chỉ biết dựa vào bản năng

cướp đoạt thức ăn, nhưng trong khoảng thời gian này cùng những người
Nick khác ra ngoài đi săn liền học được cách ‘ công bằng ’ của người Nick.
Hiểu được có qua sẽ phải có lại.

Nhưng lúc cô ăn hết khoai tây khô rồi thì phải làm sao? Cô nhìn khoai

tây khô còn lại trong động, qua một mùa đông địa nhiệt hong khô, chúng đã
khô không ít. Xem ra chỉ đủ ăn một hai tháng nữa.

Hai tháng sau, Dũng Khí trưởng thành, lông của nó rốt cuộc cũng có

màu rồi! Dương Phàm phát hiện lông trên chân nó chuyển qua màu xám
nhạt chứ không phải màu xanh nhạt, đồng thời, cái đuôi cũng có màu sắc,
chính là màu xám nhạt.

Cô càng hy vọng Dũng Khí tiến hóa, giống như lai hai loài cây khác

nhau, sẽ làm ra một loại sản phầm thực vật mới có nhiều ưu điểm hơn, cô
hi vọng Dũng Khí nhận được gen tốt từ cô, chứ không phải khuyết điểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.