ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 3 - Trang 291

Che là bọn làm phản, mật đưa bọn ấy về giam cầm ở An Giang. Vua khen
là Giảng xử trí phải lẽ. Minh Giảng ở trấn, dời đặt đồn phủ, mở thông
đường sá, sửa sang chu đáo. Vua cho triệu Giảng về, khi vào ra mắt, vua úy
lạo hồi lâu, thưởng cho cái nhẫn vàng và cho làm lễ bão tất (ôm chân vua).
Truyền bộ Lễ đặt yến ở công đường của Bộ, sai đình thần bồi tiệc yến, để
tỏ ra yêu quý khác người. Minh Giảng dâng các hạng ngọc hình con sâu
con thú, nói là những sản vật của thổ quan thuộc thành ấy, thành khẩn nhà y
dâng thay. Vua sai thu nhận, nhân lại cho Giảng 1 hình con hổ bằng vàng
và bảo rằng: tướng quân đánh bình giặc, trấn yên biên cương, nên đặc ân
cho hình con hổ, là lấy ý nghĩa người bề tôi khoẻ mạnh như con hổ. Ngươi
gia tâm cố gắng, để cùng nước cùng vui. ế bài thơ ban cho. Nhân hỏi Giảng
về ngụ sở xa gần, và nên tránh nơi gió, nắng, Giảng thưa rằng: thần lúc
thường quen sự cần lao, không từng kiêng tránh gì cả. Vua bảo rằng: khanh
nay thân nhận trọng trách; không như thế sao có thể làm được việc. Lại hỏi
nước Xiêm hành quân thế nào? Giảng thưa rằng: người Xiêm đến đâu là chỉ
cướp bóc. Vua bảo rằng: kỷ luật hành quân của nước ấy như thế mà cấu để
đánh thắng, người thì có thể được chăng? Lại hỏi rằng: có người nói là
người Phiên phần nhiều dùng thuật phù chú, có không? Minh Giảng đem sự
trạng tâu lên. Vua nói: nước ấy tất có tài thần giúp đỡ. Nhưng người ta tự
xử, quả biết giữ lòng trung hiếu, thì sợ gì phù chú? Lại hỏi: tục người Phiên
chuộng Phật có tượng Phật, kinh Phật không? Giảng thưa rằng: kinh Phật
thì lấy lá dừa xâu lại với nhau, lấy dùi vạch thành chữ gọi là kinh Bối diệp.
Còn tượng Phật có khi sơn và thiếp vàng, nhưng quy chế rất quê kịch. Nhân
thế Giảng nói: bên thành có ngôi chùa khá to, lúc đầu đắp thành, cùng chùa
gần nhau, dự làm thế tranh cao hơn. Vua cho là nên xây đắp tường quách
cho có vẻ đẹp, ngày sau có việc thì đóng binh nơi ấy, cũng là một kế làm
cho tốt về sau. Bèn cho Giảng cái bài ngà tướng quân để đeo.
Mùa đông năm ấy Giảng tâu về trấn. Qua sang mùa xuân năm sau, thì bọn
Đô Y ở Hải Đông và Mịch Sô ở Khai Biên làm phản. Vua cho là Minh
Giảng phòng giữ thất cách, nên bọn nghịch phạm nhân thế sinh lòng. Ngày
lâu bỏ không trù liệu chước gì, chỉ có 2 chữ "Nghiêm phong" mà thôi. Lại
che đậy cái tính khinh nhờn của Lê Đại Cương, không có hặc tâu. Giảng bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.