ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 172

- Dạ dạ dạ, Cảnh Phủ chúng ta ai ai nào không biết Ngọc Sai tỷ tỷ ngươi

có một sư phụ giỏi.

Bảo Bìnhghen tị.

Ở Cảnh phủ, có một phòng thêu, chuyên dùng để may quần áo cho nô

tài, đầy tớ trong phủ. Cảnh phủ đối đãi với bọn tôi tớ, nha hoàn trong phủ
rất tốt, hàng năm xuân thu hai mùa, đều phát đồ mới, quần áo này tất cả đều
là từ tay của mấy bà phòng thêu mà ra.

Nữ công giỏi nhất phòng thêu chính là sư phụ của Ngọc Sai.

Ngọc Sai thích yên tĩnh, tâm tư tinh tế, ngón tay thon linh hoạt, năm đó

phụ nhân kia nhìn ra, hiện tại Ngọc Sai chẳng những có thể cắt quần áo,
hơn nữa còn thêu rất giỏi, đã có thể miễn cưỡng xuất sư rồi.

Theo lời của sư phụ nàng nói, bây giờ Ngọc Sai thiếu chỉ là kinh nghiệm,

và phong cách của mình mà thôi, ở phương diện kỹ xảo nàng đã không thua
sư phụ rồi.

- Ai bảo cô lúc nào tâm cũng không bình tĩnh, cứ như ngồi trên gai vậy.

Ngọc Sai trước là mở miệng trách cứ nhẹ nhàng, sau đó lại nói:

- Nếu cô muốn học, ta có thể dạy -cô.

- Không không không, hãy quên đi.Nghe những lời đấy Bảo Bình giật

mình nói,liên tục xua tay:

- Ta không cần học.

Ngọc Sai tức giận dậm chân:

- Hừ! Có bao nhiêu người xin ta dạy, ta đều không đáp ứng đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.