ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 265

Bảo Bình tình cách hoạt bát nên rất hưng phấn, giống như dưới mông

mọc đinh, nếu không phải đang ở chung với Giang Long, chỉ sợ đã sớm
chạy xuống.

Vừa nói xong, Ngọc Sai tỏ ra khinh thường:

- Chúng ta đi theo hầu hạ thiếu gia, cô đừng nghĩ tự mình đi chơi.

- Biết rồi!

Bảo Bình vén một góc rèm lên, lén nhìn ra bên ngoài.

Thời đại này người hầu, nha hoàn không có nhân quyền, bình thường chỉ

ở trong phủ hầu hạ chủ nhân, cũng không có gì giải trí, cho nên Giang
Long thấy bộ dạng Bảo Bình giống như chim bị nhốt trong lồng đã lâu, rốt
cục có thể ra ngoài hít thở, trong lòng liền có chủ ý.

Đợi sau khi trở về, chính hắn sẽ nghĩ ra vài trò chơi.

Lâm Nhã, Ngọc Sai, Bảo Bình cũng chỉ là thiếu nữ mới lớn mà thôi, bất

kì trò chơi gì đều chưa từng chơi.

Không thể không nói, thật đáng buồn.

Chân núi nhiều người, đường hẹp, xe ngựa khó có thể đi qua, tại chỗ

rộng rãi mọi người dừng xe xuống.

Giang Long nhanh chóng xuống xe chạy lên đầu, lúc này người hầu lấy

ra ghế, Giang Long liền giơ tay đỡ Cảnh lão phu nhân xuống xe.

- Bà nội cẩn thận.

- Ừ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.