ràng.
Đợi mọi chuyện thuận lợi, để hai người bọn họ đảm nhiệm chức Đại
quản gia và Nhị quản gia của Lâm gia.
Hai người ở Lâm phủ chờ đợi nhiều năm như vậy, đối với chuyện nội bộ
của Lâm gia hậu viện cũng có chút hiểu biết.
Người nào có thể giữ lại, tiếp tục phân công, người nào trước kia trung
thành với Lâm Vi thị hoặc là ba cặp vợ chồng Lâm Trí Thâm, Lâm Trí
Cương, Lâm Trí Phú, đều có những hiểu biết khá rõ ràng, tiếp nhận chức
quản gia cũng rất hợp lý.
Trước kia vài vị quản gia đều do ba anh em nhà Lâm Vượng Nghiệp tự
mình bổ nhiệm, tất nhiên là không thể tiếp tục dùng rồi.
Có Tề Tgũ, Thường Quý, còn có Thường Thanh trông chừng Lâm Chí,
Lâm Nhã coi như cũng có thể tạm yên tâm.
Nghe được câu hỏi của Lâm Nhã, Cửu thúc công mắt già nhíu lại:
- Tất nhiên là phải thi hành gia pháp, giết!
Thanh âm băng hàn, vô cùng tàn nhẫn!
Năm đó Cửu thúc công cũng là tộc lão của Lâm gia, chỉ là bởi vì tuổi đã
lớn, đi lại không tiện, trí nhớ không tốt, cho nên mới lui xuống dưới.
Loại tình huống này ở các đại gia tộc cũng ít khi thấy.
Bởi vì tại thời đại này, có câu là người sống thất thập cổ lai hi.
Mà người đang ở thời điểm hơn sáu mươi tuổi, trí nhớ sẽ không quá
kém, không thể làm việc.