ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 3441

Bé thỏ con mặc dù biết ăn, nhưng rất khó dậy thì hoàn toàn, răng thỏ

thưa thớt, hỗn độn, thường thường sẽ tiêu chảy, căn bản không nuôi dưỡng
lớn được.

Giang Long nhiều ít biết một chút, không hề miễn cưỡng, tùy tay quăng

ra, thả con thỏ đi.

Con thỏ trắng như tuyết ở giữa không trung đá lung tung hai chân, sau

khi hạ xuống đất lập tức lủi nhanh về hướng phía xa.

- Chúng ta về đi.

Chỉ mới đi ra một lát, trên áo khoác da cáo của Đại Lệ Ti đã hạ xuống

một tầng bông tuyết, nàng còn băn khoăn trên tay Giang Long bị nứt da:

- Thầy thuốc dặn dò rồi, nhất định phải đúng hạn uống thuốc, hơn nữa

không thể để cho tay bị lạnh cóng nữa, nếu không mùa đông như vậy sẽ
khó mà chữa khỏi mấy vết nứt này.

Giang Long thở ra một hơi khí trắng, nhẹ nhàng gật đầu.

Mấy người quay đầu ngựa lộn trở lại trong thành, lúc đi vào cửa thành,

nhìn thấy một người quân sĩ cưỡi ngựa hăng hái xông vào cửa thành, tiếp
theo bên trong thành vang lên tiếng ồn ào, quân sĩ thủ thành dũng mãnh vào
đi vào, đem quân sĩ dám cứng rắn xông vào cửa thành và giục ngựa chạy ở
trong thành như điên trói lại.

- Các ngươi biết ta là ai sao, lại dám trói ta?

Quân sĩ giãy dụa, rống to.

- Còn không thành thật một chút, cho ngươi thêm vài roi!

Tiểu đội trưởng thủ thành mắng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.