ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 393

- Thưa Lâm sư thúc tổ, đệ tử treo tốt lắm.

Hư Danh chắp tay trước ngực, tiến lên báo cáo.

Quy Lâm đại sư đang muốn xua tay, khiến y lui ra tiếp tục tụng kinh,

nhưng lúc này từ cửa tiểu viện cũng truyền đến một trận tiếng bước chân.

Đám người Cảnh gia xoay người nhìn lại, chỉ thấy hai người tăng lữ ăn

mặc kiểu xuất gia của nước khác đi đến.

Hai tăng nhân một người thân hình cao lớn, gió núi rét lạnh, thân thể gầy

yếu bị thổi lâu, sợ là sẽ nhiễm phong hàn, nhưng người này lại vẫn cởi bỏ
một bên cánh tay áo, không có chút cảm giác lạnh lẽo nào, cánh tay lõa lồ
bên ngoài cơ thể vô cùng rắn chắc, cả người nhìn giống như cái cột sắt lớn.

Người kia thì rất là thấp bé, tuy nhiên đôi mắt lại lộ ra vẻ thông minh

lanh lợi.

Vừa mới đi vào cửa viện, tăng lữ thấp bé liền bước nhanh hơn, trực tiếp

đi vào trước mặt Quy Lâm đại sư, chắp tay trước ngực nói:

- Quy Lâm đại sư, bần tăng lại đây quấy rầy, kính xin chớ để ý.

- A Di Đà Phật!

Khiến người ngoài ý nghĩ chính là, người lòng dạ rộng lớn, đối đãi với

người khác luôn từ thiện như Quy Lâm đại sư lúc này cũng lộ ra thần sắc
bất đắc dĩ và hơi có vẻ không chào mừng, chỉ lãnh đạm đáp lễ lại xong,
cũng không nói gì nữa.

Tiểu hòa thượng trẻ tuổi tên Hư Danh thì không công phu hàm dưỡng tốt

như vậy, căm giận trừng mắt nhìn tăng nhân thấp bé liếc một cái mới nặng
nề trở về chỗ ngồi xuống tụng kinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.