ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 440

Nếu thế thì tách ra thật vô ích.

- Vậy tiểu nhân chạy ra phía kia, sau đó hợp lực cùng với cấm quân, sau

đó cùng nhau tìm thiếu gia.

Một hộ vệ quỳ xuống, hai tay ôm quyền nói.

- Ừ!

Giang Long nhẹ vỗ về, sau đó vội khoát tay nói:

- Không cần trì hoãn thời gian, lập tức chạy.

Dứt lời Giang Long kéo tay Lâm Nhã hướng phía bên phải chạy.

Mấy hộ vệ nhìn bóng lưng Giang Long một hồi, sau đó hướng bên trái

mà chạy.

Người bịt mặt chạy đến đây, phát hiện dấu chân chia làm hai tốp, rơi vào

đường cùng, đành phải chia ra làm hai đội đuổi theo.

Trong núi cây cối rậm rạp, cản trở tầm mắt, vượt qua mười trượng là

nhìn không thấy thân ảnh đối phương.

Nhiều lắm cũng chỉ nghe được tiếng bước chân giẫm lên cành khô lá vụn

phát ra tiếng.

Lại chạy hơn mười trượng, Giang Long lại tách ra, cho đến lúc này chỉ

còn hai hộ vệ còn có Lâm Nhã và Thủy Lam.

Đỗ Quyên cũng được phân tới đội ngũ khác.

Nhóm bọn họ vẫn chạy về hướng bên tay phải.

Tiếp tục chạy mười trượng, phía sau vẫn còn nghe tiếng bước chân,

nhưng nhỏ hơn trước rất nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.