ĐẠI TẦN BÁ NGHIỆP - Trang 214

Trương Cường biết kiễm vũ của cô được truyền tụng mấy ngàn năm,

ngay cả Ngu Cơ trong kinh kịch 'Bá vương biệt cơ' cũng là sau khi múa
kiếm, vung kiếm tự vẫn, không khỏi gật đầu nói tự đáy lòng: "Tuyệt nghệ
của cô nương, những kiếm pháp thấp kém trong cung sao có thể sánh bằng
được, cô nương cứ thể hiện hết tuyệt kỹ là được."

Ngu Cơ nghe thấy thế, gật đầu với những vũ cơ đang đứng trong đại

điện, chợt nghe thấy âm nhạc lại vang lên, Ngu Cơ áo trắng phiêu phiêu
cầm trường kiếm lóng lánh hàn quang trong tay, nhẹ nhàng nhảy lên,
trường kiếm lập tức xuất ra một hàng loạt hàn quang bao quanh thân thể
mềm mại, hàn ý lạnh thấu xương dường như xuyên thấu cả không khí ấm
áp trong đại điện. Dung nhan xinh đẹp, càng thêm vẻ lạnh lùng cao quý,
giống như tiên nữ trên bầu trời, lãnh diễm mà phiêu dật.

Kiếm vũ phấn khích trước mắt khiến cho ba cô gái trợn mắt há hốc

mồm, nhất thời không khỏi kinh hô, Ngu Cơ không hề để ý tới tiếng hô của
mọi người, mà cổ tay rung lên, đâm thẳng ra phía sau mình!

Lần này, ngay cả Trương Cường cũng nhịn không được thất thanh hô:

"Ngu Cơ!"

Ngu Cơ khẽ cười một tiếng, thân thể nhẹ nhàng nhảy lên cao, trường

kiếm vung lên như tia chớp, thân thể mềm mại nhẹ nhàng uốn lượn, vũ y
tung bay giống như mây trắng, nhẹ nhàng phiêu dật. Trong đại điện đã yên
lặng tĩnh mịch, hồi lâu sau, cả ba nữ tử kinh hồn lạc phách cùng với Trương
Cường mới hồi phục lại tinh thần, những cung nữ cùng nội thị trong đại
điện tuy rằng không dám làm càn quan khán, nhưng vẫn bị kiếm vũ này
hấp dẫn, nhất thời tiếng vỗ tay vang lên như sấm trong đại điện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.