ĐẠI TẦN BÁ NGHIỆP - Trang 973

Trương Cường gật đầu cười: “Tướng quân dùng cơm chưa? Nếu chưa

cho gọi Hàn Hoán mang qua đây, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện”.

Mông Điềm chắp tay nói: “Đa tạ long ân bệ hạ Mông Điềm đã ăn rồi”.
Trương Cường gật đầu nói: “Hai trận hôm nay mặc dù thất bại nhưng

tướng quân đừng quá lo lắng, thắng bại là chuyện thường trong nhà binh”.

Mông Điềm nhìn sắc mặt Trương Cường bình tĩnh, chứ không hề tức

giận mới thấy chút yên tâm, gật đầu nói: “Thế này cũng chưa làm sao, đối
phương tránh chứ không ra, hiện nay chỉ có thể làm tiêu hao đối phương
như thế này, chỉ cần vây khốn lâu ngày, mỗi ngày công lên vài trận, thì
không sợ bọn chúng kiên trì được mấy hồi”.

Trương Cường gật đầu than: “Nhưng vẫn phải nghĩ biện pháp gì đó”.
Nói đến đây mới nhớ đến lịch sử, Trương Nhĩ sau này được Lưu Bang

phong làm Sơn Vương, còn Trần Dư lại bị Lưu Bang dùng tội danh phản
loạn sai Hàn Tín dìm xuống nước. Hai người cùng là danh sĩ Đại Lương,
cùng ở huyện Tín Lăng, từng kết giao với nhau, nhưng sau này lại vì Cự
Lộc bị vây mà bất hòa. Tuy nhiên lúc này xem ra, dường như hai người
không đến trở mặt kết thù như lịch sử ghi chép.

Bất giác nhìn Mông Điềm một cách kỳ quái hỏi: “Trương Nhĩ và Trần

Dư không lẽ không có ngăn cách gì sao?”.

Mông Điềm nghe thấy thế gật đầu: “Năm đó Hạng Vũ giải vây Cự Lộc,

từng truyền ra cái tin bất hòa, nhưng từ khi Triệu Vương đầu hàng, tình
hình hai người không nói cũng biết”.

Trương Cường nghĩ ngợi, mặc dù cảm thấy có chút không hiểu, nhưng

trước mắt đây chính là điểm đột phá, bất giác gật đầu: “Trước mắt xem ra
chỉ có thể dùng kế phản gián giữa Trần Dư và Trương Nhĩ rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.