ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 361

-“Vâng, vâng, em đồng ý!”

-“Nói to lên! Đồng ý cái gì?”

-“Em đồng ý, đồng ý lấy cậu, đồng ý làm vợ cậu!”

-“Em nào? Cậu nào? Nói ra cả họ tên ra!”

-“Em, Trương Ngọc Uyển Nhi, đồng ý lấy cậu, Hoàng Thế Hiển!”

Đại thiếu gia cười, bình thường Hiển chỉ hay cười mỉm thôi, rất ít khi

Sen thấy cậu cười tươi, rạng rỡ như vậy, đẹp đẽ tới mê hoặc. Cậu nắm tay
nó, rất chặt, tim nó như muốn chảy ra rồi.

Cánh môi của cậu, lướt nhẹ qua cánh môi nó, là hôn! Nụ hôn phớt vô

cùng dịu dàng khiến đôi gò má nó phiếm hồng, màu hồng của cánh sen,
ngây thơ, thuần khiết. Cậu nhìn nó, nó nhìn cậu, hai đứa nhìn nhau hồi lâu,
rồi cười bẽn lẽn.

-“Mặt mày nóng hết lên rồi này!”

-“Mặt cậu cũng thế mà!”

-“Đi về thôi, khuya rồi, gió lạnh…”

-“Đợi tý, phải dọn đống nến kia chứ ạ?”

Đại thiếu gia méo mặt, đúng là vợ ngoan!

-“Tao thuê người dọn, mình về trước!”

-“Vâng ạ!”

Màn đêm buông xuống, cả người Sen né sát vào cậu, chưa bao giờ cảm

thấy gần gũi đến thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.