ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 574

thì ngược lại, thường nếu không có giao dịch hay chụp ảnh thì công việc sẽ
kết thúc lúc 3 giờ chiều, vì vậy cô hay lên phòng đợi cậu, có hôm thì mang
báo ra đọc, hôm thì đan, hôm thì thêu…nhưng phần lớn thời gian thường là
ngắm cậu, cậu ăn gì mà đẹp thế không biết, ngắm mãi chưa chán.

Nhiều lúc cô cũng thấy mình hám trai đẹp. Nhiều lúc bị cậu bắt gặp thì

hơi thẹn, mà cũng chẳng sao, tại cậu mà, trông cậu làm việc phong độ tuyệt
đối luôn.

Đó là ở công ty, về nhà thì khỏi phải nói, các bác thường trêu Nhi bị

mọc thêm một cái đuôi, tất nhiên là chỉ dám nói sau lưng cậu thôi. Hiển
bám theo Nhi mọi lúc, mọi nơi, bây giờ kể cả tắm cậu cũng không tha nữa,
lý do thì đơn giản lắm, đau vai. Nhi thắc mắc vai cậu lành rồi sao vẫn đau,
cậu chỉ bảo lành da, còn xương thì vẫn bị tổn thương ghê gớm lắm.

-“Mau lên!”

-“Đợi em tý…”

-“Chồng là của vợ rồi mà, tất cả của chồng đều là của vợ đó, vợ ngại gì

mà ngại…”

Hiển thường nói vậy, nghĩa bóng thì rất là trong sáng, nhưng nghĩa đen

thì ôi thôi, nhiều lúc cô chỉ muốn độn thổ. Rồi dần dần, được ai đó đào tạo,
da mặt của ai đó mỗi lúc một dày hơn. Cậu đập nước trêu cô, té ướt hết áo
quần của cô, cô không ngại ngùng mà đáp trả, cậu kéo tóc cô, cô cũng sẽ vò
đầu cậu, cậu cắn má cô, cô đương nhiên măm lại môi cậu, hai người, cứ
như những đứa trẻ mới lớn, đùa nghịch suốt không thôi, rất vui vẻ.

Bây giờ, mỗi khi đêm xuống, cô cảm thấy phải có vòng tay ấm áp của

cậu mới ngủ ngon được, khi xưa còn bẽn lẽn, rón rén, nay cứ thẳng người
phía trước mà cọ cọ, mà gác chân, mà uốn thành con rắn con bám víu, mỗi
lần cậu nới ra, có đứa sẽ bất mãn mà nhíu lông mày, hoặc âm ư khó chịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.