ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 578

Bà nhìn lại nó một lượt, nhìn chằm chằm vào bụng nó, cố gắng trấn tĩnh,

bà hỏi.

-“Con…con trễ bao lâu rồi?”

-“Trễ gì ạ?”

-“Con bé này…ngốc…kinh nguyệt của con…trễ bao lâu rồi?”

Nhi ngẩn cả người, nhắc tới mới nhớ. Ừ nhỉ, đã lâu lắm rồi dì cả không

ghé thăm cô thì phải.

-“Đừng làm mẹ bực nhé, bao lâu rồi?”

-“Con…mẹ…con xin lỗi…con…con không biết nữa…lâu lắm rồi….con

chẳng nhớ gì cả…”

-“Trời ơi con gái tôi…con dâu tôi…ngốc quá con ơi, đi…đi bệnh viện

với mẹ…”

-“Sao vậy mẹ? Cho con ăn nốt…”

Có bà mẹ khấp khởi mừng thầm, ra lệnh.

-“Mận đâu, gói cho bà hết chỗ này…còn con, đi mau, vừa đi vừa ăn, mẹ

mà không về thì có chết không chứ…”

-“Mẹ…sao vậy mẹ?”

Mẹ làm cô run quá à, có chuyện gì vậy? Chuyện gì mà phải đi viện, trễ

kinh thôi mà, cô vẫn thấy người rất khỏe mạnh, ăn ngon miệng lắm ấy.

-“À mà mẹ già lẩm cẩm quá, đi bệnh viện gì chứ, Ổi đâu, gọi ngay bác sĩ

Nam tới cho bà, nhanh lên, bảo ông ta trong vòng hai mươi phút nữa không
tới thì cứ liệu thần hồn với bà!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.