ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 63

Eleanor thở dài. “Bà làm tôi khó xử quá. Tôi sẽ trả tiền cho món đồ này
nhé.”

“Không không, bà đừng làm thế. Món đồ này không đáng gì so với những
điều bà đã làm cho chúng tôi mấy tháng qua.”

Là bà không biết về mục đích thực sự của tôi thôi, Eleanor nghĩ bụng. Bà
quay sang Carlton cầu cứu. “Cháu nói gì đó giúp cô đi, mẹ cháu đang làm
quá lên rồi!”

“Cháu không thấy có vấn đề gì mà.” - Carlton bình thản đáp.

“Đây là vấn đề đấy! Cháu biết là cô không thể nào nhận một món quà lớn
như thế này từ mẹ cháu mà.”

Carlton cười nhẹ. “Qua đây đi cô Young. Để cháu cho cô xem cái này.” -
Nói rồi Carlton lái xe lăn rời khỏi phòng khách, vẫy tay gọi bà Eleanor đi
theo. Cậu mở cửa của một trong những căn phòng dành cho khách tít tận
cuối hành lang, rồi bật đèn. Eleanor ngó vào trong. Căn phòng được chất
đầy quà tặng tới nỗi không còn chỗ để đặt chân.

Tràn ngập sàn nhà là các túi và hộp đựng của Hermès, trên nắp mỗi hộp
đều đặt một chiếc túi loại Birkin hoặc Kelly đủ màu bảy sắc cầu vồng với
các loại chất liệu da khác nhau. Dọc theo bốn phía, áp sát tường là một loạt
tủ được đóng riêng, để trưng những chiếc túi Hermès khác, tất cả đều được
chiếu đèn có ánh sáng tản. Eleanor tính toán sơ trong căn phòng cũng phải
có tới hơn một trăm chiếc túi xách.

“Đây là phòng mẹ cháu để quà tặng. Mẹ tặng túi Hermès cho tất cả các bác
sĩ, y tá hay chuyên gia vật lý trị liệu tại Camden Medical Center – những
người đã giúp đỡ cháu trong mấy tháng qua.”

Eleanor nhìn chằm chằm những chiếc túi thời trang xa xỉ trong phòng,
miệng há hốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.