mà chỉ vội hám lợi thì sẽ què thượng tướng. Nay Liễu Thăng đến, đường sá
xa xôi, quân lính tất mỏi mệt. Ta đem quân nhàn khỏe, đợi đánh quân mỏi
mệt, nhất định sẽ thắng".
Bèn sai bọn Lê Sát, Lê Nhân Chú, Lê Lãnh, Lê Liệt, Lê Thụ đem 1 vạn
quân tinh nhuệ, 5 thớt voi, bí mật mai phục trước ở ải Chi Lăng
1522
để đợi
giặc.
Trước đó, Lê Lựu giữ cửa Pha Lũy, thấy giặc đến, lui giữ cửa ải [Lưu]
1523
.
Giặc tiến đánh, Lưu lại bỏ cửa [Ải] Lưu lui về đóng ở Chi Lăng. Giặc lại
tiến quân đánh phá uy hiếp Chi Lăng. Bọn Sát và Nhân Chú mật sai Lựu ra
[40b] đánh rồi giả cách thua chạy. Giặc quả nhiên rất mừng.
Ngày 20, Liễu Thăng đốc suất đại quân đuổi theo. Đến chỗ có mai phục,
bọn Sát và Nhân Chú tung hết quân mai phục, bốn mặr đều nổi dậy xung
vào đánh giặc. Quân giặc thua to. Chém được Liễu Thăng ở núi Mã
Yên
1524
và hơn 1 vạn thủ cấp quân giặc.
Ngày 25, vua lại sai Lê Lý và Lê Văn An đem 3 vạn quân tiếp đến ải núi
Mã Yên. Bọn Sát và Nhân Chú chỉ huy các quân tung hết binh sĩ ra đánh
giặc, chém Bảo Định bá Lương Minh tại trận
1525
.
Ngày 28, Lý Khánh cũng chết. Thôi tụ và Hoàng Phúc dẫn quân miễn
cưỡng tiến lên. Nhân Chú lại đánh bại bọn chúng, chém được hơn 2 vạn thủ
cấp, bắt được lừa ngựa, trâu bò, quân tư khí giới nhiều không kể xiết
1526
.
Mùa đông, tháng 10, vua sai Lê Lý và Lê Văn An đem 3 vạn quân bao vây
bốn mặt, lại dựng rào lũy ở [41a] tả ngạn sông Xương Giang
1527
để ngăn
chặn. Bọn Tụ không còn mưu kế gì khác, đành phải đắp lũy giữa cánh đồng
để tự vệ
1528
.
Tụ ngỡ là thành Xương Giang chưa bị phá, dẫn quân định đến đó. Khi tới
nơi thì thành Xương Giang đã bị mất, chúng hết cả hy vọng, lại càng kinh
hoàng sợ hãi. Gặp lúc trời báo tai biến, mưa to gió lớn, núi rừng gầm thét,
người ngựa nhìn nhau không nhích lên được bước nào. Giặc chỉ còn cách
đợi đến đêm vắng, bắn súng làm tín hiệu báo cho hai thành Đông Quan và
Chí Linh để họ nghe thấy tiếng súng thì ra cứu viện. Nhưng Đông Quan và
các thành khác tự cứu còn chưa xong, biết đâu đến chỗ khác!.