10 người đưa linh cữu vào an táng xong rồi ra.
Thả vài trăm cung nữ.
Sau sứ đi khắp bốn phương, truy xét những người nghèo túng, già yếu còn
trong quân ngũ thì thải cho về, những người chịu thuế khoá và phục dịch
công trình quá nặng thì giảm nhẹ cho; tha những kẻ lầm lỡ, xét rõ người
oan khuất, bổ dùng kẻ mất chức, khen thưởng người có công; tha nợ thuế,
nới hình phạt, nêu gương người tiết nghĩa, giúp đỡ kẻ côi cút, người đói
nghèo, cất nhắc người liêm khiết, tiến cử bậc hiền tài, trong ngoài ai cũng
thoả lòng. Vua ở Đông cung 36 năm, đức hạnh, học nghiệp ngày càng tăng
tiến, nhân hiếu nổi lên khắp trong nước, cho nên chính sự bước đầu đã tốt
đẹp, khả quan.
Trong hạt Nghệ An, Thuận Hoá, bọn trộm cướp đều nổi lên, quận bên cạnh
đánh dẹp không yên được. Vua ra sắc lệnh cho quan có trách nhiệm, triệt
bỏ hết toán lính đi tiễu bắt, chiêu an phủ dụ cho chúng ra thú tội trở lại
nghề nghiệp cũ
2040
.
Vua xem sổ tiền thóc của Hộ tào dâng lên và hỏi [3a] các quan tả hữu, biết
được tình trạng dự trữ của nhà nước và tư nhân. Từ đấy lại càng để ý đến
việc nông tang, tự tay viết sắc lệnh sai các quan thừa hiến, phủ, huyện đi
tuần hành khuyên bảo nhân dân đắp đê điều, đào ngòi lạch, khơi bờ ruộng,
để phòng hạn, lụt. Lại sai triều thần đi kiểm tra, xem xét những việc đó.
Mỗi xã đặt một người xã trưởng hay thôn trưởng chuyên trông nom việc
nông tang, lại đem xã quân và nông trưởng đi đốc thúc. Quan bên ngoài ai
có việc về Kinh và sứ của triều đình từ ngoài trở về, vua đều cho gọi vào
hỏi về mùa màng được hay mất, trăm họ sướng khổ ra sao. Còn lính ở thợ
đến phiên thì cứ theo lệ trước, tháng 6, tháng 10 chia một nửa về làm
ruộng.
Ngày 16, có chiếu quy định rằng các quan trong ngoài, người nào không có
con mà nuôi con nuôi, đều chiếu theo chức phẩm, cho được tập ấm bổ quan
như con đẻ.
Định lệ bảo cử chức Tổng binh. Có chiếu chỉ rằng: Chức Tổng binh giữ
trọng trách cả một phương, không thể trao cho kẻ không xứng đáng. [4a]