ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 192

- Ta cũng không biết. Trong giai đoạn mầm mống rất khó để nhận ra.

Im lặng một lát, lão Kim bỗng nghiêm túc nói:

- Nhóc con, ta muốn nói cho ngươi một bí mật. Năm xưa, ta với vài kẻ

khác cùng nhau hợp tác truy tìm một kho tàng bảo đồ, không ngờ sau đó
bọn chúng trở mặt, âm thầm ra tay với ta nhằm độc chiếm kho báu. Tất
nhiên, chúng đã không thể thành công. Tại tàng bảo đồ, ta vô tình lấy được
hai vật, một trong số đó chính là chiếc nhẫn Bạch Mai ngươi mang trên tay.
Vật còn lại là một bộ linh quyết, tuy nhiên lại được viết bằng ký tự vô cùng
kỳ lạ, khó hiểu.

Giọng lão đều đều, có phần xúc động khi nhớ về những năm tháng xa

xưa.

- Sau đó vì một số nguyên nhân nên ta bỏ qua việc nghiên cứu cuốn

linh quyết kia. Mãi lâu sau, kẻ địch tìm đến, ta nhất thời sơ ý nên bị bọn
chúng đánh nát thân thể, linh hồn vội vã ẩn núp trong nhẫn Bạch Mai mới
may mắn trốn thoát, rồi bị rơi xuống Trái Đất. Trong thời gian ở Trái Đất,
vốn không có việc gì làm nên ta đã mang cuốn linh quyết kia ra nghiên cứu.
Mất gần tỉ năm mới dần lĩnh ngộ ra, tuy nhiên không ngờ linh quyết này
chỉ thuộc hàng trung phẩm, dù tu luyện đại thành cũng chỉ đạt đến Thánh
cấp. Mãi sau này ta mới hiểu, bộ linh quyết này còn có khả năng tiến giai,
cuối bộ linh quyết mở ra nhiều hướng đi mới mẻ. Sau đó, ta dựa vào kinh
nghiệm bản thân, chỉnh sửa lại vài nét, cho đến khi nước Đại Việt thời nhà
Trần lần thứ ba đánh tan giặc Nguyên Mông rốt cuộc đã hoàn thành.

Đến đây, Phạm Văn Long vội hít sâu một hơi, trái tim đập thình thịch

hỏi:

- Chẳng lẽ người đang nói đến Đại Việt Linh Quyết?

Lão Kim lập tức trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.