ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 214

- Một khỏa Tu Luyện Châu bán ra sao?

Thấy cá đã cắn câu, gã thiếu niên đóng hộp gấm lại, rồi chậm chạp trả

lời:

- Tu Luyện Châu này không dễ kiếm, một năm Thánh viện chỉ sản

xuất đúng một vạn khỏa, trong đó năm phần dùng để thưởng cho học viên
có biểu hiện xuất sắc. Một nửa còn lại mang lên sàn giao dịch. Các ngươi
biết đấy, học viên trong Thánh viện lên đến mấy vạn, làm sao đủ số lượng
để phân chia, thế nên giá cả cực cao. Vốn một khỏa có giá hai ngàn linh
đồng, nhưng nếu mua một đôi, ta sẽ đặc biệt giảm giá, tổng cộng còn ba
ngãn rưỡi linh đồng mà thôi.

- Con mẹ nó, muốn giết người hay sao?

Vừa nghe xong mức giá, Đức Hùng nhảy dựng lên, đập bàn quát.

- Hừ, ngươi tưởng có tiền là mua được sao? Chẳng qua ta thấy các

ngươi cảnh giới thấp kém, muốn nhón tay làm phước nên mới quyết định
mang ra bán. Ngươi thử nghĩ xem, biết đâu dùng xong một khỏa Tu Luyện
Châu, cảnh giới liền lập tức tăng tiến lên một cấp? Thử hỏi bằng ấy linh
đồng bỏ ra có đáng hay không? Nếu vẫn không ưng ý xin mời tùy tiện rời
đi!!!

Gã chủ tiệm tỏ vẻ tức giận, vẫy tay nói, bộ dáng muốn tiễn khách.

Thấy vậy, Đức Hùng đành dằn bụng, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng định

móc linh đồng ra thanh toán. Dù sao sức hấp dẫn của Tu Luyện Châu với
cảnh giới như hắn là quá lớn, khó mà cưỡng lại.

Bên cạnh, Phạm Văn Long nhíu đôi chân mày, quan sát biểu hiện gã

chủ tiệm xem ra đang cố tình đẩy giá lên, muốn gạt tiền bọn họ. Hắn từng
lăn lộn trong Bạch bang hơn mười năm nên hiểu rất rõ mấy dạng gian
thương kiểu này, liền ngăn Đức Hùng lại, rồi nhanh chóng kéo ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.