ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 1413

Chú thích:

1/Chế độ cộng hòa: là thể chế mà quyền lực nhà nước không phụ

thuộc vào một người mà thuộc về một nhóm người hoặc một tập thể. Ở
những nước theo chính thể "cộng hòa" thì vị nguyên thủ quốc gia, các cơ
quan quyền lực nhà nước tối cao đều do nhân dân bầu lên chứ không phải
do thừa kế, người đứng đầu nhà nước không phải là một vị vua/quốc
vương.

2/Quan nhiếp chính: là một hình thức chính trị đại diện quân chủ cai

quản đất nước, thường xảy ra trong trường hợp vị quân chủ vua vắng mặt,
hay còn nhỏ tuổi để có thể tự cai trị, hay bị mắc bệnh tật, hoặc bệnh tâm
thần, nên không thể hoặc chưa có thể cai trị.

3/Tam quyền phân lập: hay còn hiểu theo nghĩa phân chia quyền lực là

một mô hình quản lý nhà nước với mục tiêu kiềm chế quyền lực để hạn chế
lạm quyền, bảo vệ tự do và công bằng pháp luật. Mô hình và khái niệm này
được biết đến từ lâu, ít nhất là từ thời La Mã cổ đại và được thể chế hóa
trong hiến pháp hiện đại của nhiều quốc gia. Với thể chế này, quyền lực tối
cao được phân thành 3 quyền: lập pháp, hành pháp và tư pháp.

-Lập pháp: biểu hiện ý chí chung của quốc gia. Nó thuộc về toàn thể

nhân dân, được trao cho hội nghị đại biểu nhân dân - Quốc hội

-Hành pháp: Là việc thực hiện luật pháp đã được thiết lập.

-Tư pháp: là để trừng trị tội phạm và giải quyết sự xung đột giữa các

cá nhân. Các thẩm phán được lựa chọn từ dân và xử án chỉ tuân theo pháp
luật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.