ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 1470

Do đó, từ khi tiến vào rừng, vốn đã hạ mũ bảo hộ xuống, mọi người lại

mang nó vào, không để lộ chút da thịt nào. Nhưng đã qua ba ngày ba đêm
rồi, trang phục chiến đấu tuy cũng có nguồn phát năng lượng, nhưng để duy
trì trong 24h liên tục thì cũng vô phương. Cho nên, cứ cách một khoảng
thời gian, mọi người lại hạ mũ xuống nhằm tiết kiệm năng lượng. Hay nói
cách khác, lúc di chuyển ban ngày thì để mũ lên, lúc ngủ thì hạ mũ xuống.
Vì vậy, để đảm bảo an toàn trong lúc ngủ, các binh lính phải tìm cách khác.
Tỷ như Halles, tìm một số cây cỏ đặc thù, bôi lên mặt, chỉ chừa lỗ mũi
cùng mắt.

Hôm nay, Jerry xem như không may lắm, trong lúc ngủ để làm rơi

đám lá cây trên mặt mình, nên mới hấp dẫn một con côn trùng hút máu kia.
Vì vậy, mặt hắn sưng phù cả ngày hôm sau, đến nói chuyện còn khó.

Nhưng còn may, hệ thống miễn dịch của hắn rất nhanh thích ứng, đến

xế chiều, vết sưng đã tan. Tuy thế, điều này cũng đã cho mọi người một bài
học, khắc sâu lời nói của Trung úy Halles – trong lúc thi hành nhiệm vụ,
đến cả ngủ cũng phải cảnh giác.

Vào buổi chiều hôm đó, mọi người hợp lực giết chết một động vật

nhiều chân, chiều dài khoảng 15 mét, chiều cao khoảng 3 mét. Sau khi giết
xong, Halles chỉ đạo mọi người mổ bụng sinh vật đó, đồng thời giảng giải
cho họ các điểm cần chú ý, Jerry không nhịn được đặt câu hỏi:

-Đoàn trưởng, chẳng lẽ huấn luyện của chúng ta chỉ là sinh tồn trong

rừng rậm như vậy sao? Hay là đi săn mấy con động vật hoang dã như vậy?
Chúng ta không cần học mấy thứ như đi nghiêm, đứng nghiêm sao?? Tôi
nhớ trên phi thuyền Hi Vọng, thấy các binh lính thuộc lực lượng phòng vệ
vẫn phải luyện tập mấy thứ đó mà…

Halles hơi ngạc nhiên, rồi phá lên cười, kiếm chấn động sóng cao tần

trên tay vung xuống, cắt một miếng thịt của con vật, lên tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.