ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 383

Silva vẫn luôn mỉm cười mãn nguyện, giống hệt với lúc nàng còn sống ở
thị trấn nhỏ bé kia vậy.

Nhưng cho đến mấy ngày trước…

-Chào phu nhân Lasdole, tôi đại biểu cho trung đội lục binh thứ ba của

chính phủ Hi Vọng gửi cho phu nhân bức thư này. Tất cả chỉ để cảm ơn
chồng của phu nhân đã vì phi thuyền Hi Vọng, đã vì chính phủ, vì mười hai
vạn người dân quên mình hi sinh. Chúng tôi vĩnh viễn sẽ không quên sự
dũng cảm của anh ta khi chiến đấu trên hành tinh sa mạc, bởi vì sự hi sinh
của anh ta mà chúng tôi mới có thể giải cứu được 341 nhân viên kỹ thuật
lẫn các nhà khoa học và hơn 74 quân nhân. Vì vậy, ngay lúc này đây, xin
cho chúng tôi…

Silva sững sờ nhận lấy phong thư này, loại thư như thế nàng đã quá

quen rồi. Bởi làm vợ của một sĩ quan thuộc bộ đội hải quân lục chiến, nàng
cũng quen biết được một số gia đình binh lính khác, đa từng thấy qua bức
thư báo tử này gửi đến nhà các binh lính hi sinh vì nhiệm vụ. Nhưng nàng
không thể nào ngờ rằng, lại có một ngày mình lại nhận được bức thư đó.

Trong giây phút đó, Silva đã ôm mặt khóc đến mức sắp ngất xỉu, nếu

không phải con gái 3 tuổi của nàng hoảng hốt kéo kéo vạt váy nàng thì có
lẽ giờ đây nàng đã nằm trong bệnh viện rồi.

Chỉ đến khi con gái nắm lấy tay nàng, ngây thơ nói mẹ ơi đừng khóc

thì nàng mới sực tỉnh mà ôm chặt lấy nó. Lúc đó, nàng bỗng cảm thấy mình
phải kiên cường hơn, dũng cảm hơn nữa.

Mình nhất định sẽ sống tiếp, sẽ nuôi nấng con gái nên người, phải cho

con biết, cha của nó là một anh hùng!

Vì sự sinh tồn của mười hai vạn người, cha nó đã hi sinh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.