ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 459

Đúng lúc đó, Ba Lệ chợt cảm giác bốn bề trở nên yên tĩnh, tiếng nói

thần bí mà nàng trông đợi lại vang lên một lần nữa.

-Mẫu thuốc! Độ pha loãng! Chúng ta pha loãng nó chưa đủ! Nếu

chúng ta muốn hiệu ứng tái sử dụng vừa phải thì nồng độ thuốc không được
quá đậm đặc, đúng rồi, axit mạnh! Dùng axit mạnh pha loãng loại thuốc
này, nếu tạo điều kiện giống với môi trường trong cơ thể sinh vật ngoài
hành tinh thì sẽ có thể làm giảm hoạt tính của quá trình này xuống, mau!

Ba Lệ hốt hoảng kêu to đến mức cả khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên.

Ba người còn lại nhanh chóng phản ứng, đặc biệt là Hannah – nhà nữ

hóa học trung niên. Nàng nhanh chóng lao tới bàn thí nghiệm, điều khiển
cánh tay máy trút hết số axit mạnh còn dư lại lên người mẫu thực vật. Quả
nhiên, khi axit mạnh vừa tiếp xúc với mẫu vật thì nó bắt đầu ngừng chuyển
động, ánh sáng cũng từ từ tối lại. Trong vòng mười mấy giây tiếp theo, mẫu
thực vật đã lâm vào trạng thái ngủ đông, tất cả năng lượng bên ngoài nó
đều biến mất.

Cùng lúc đó, tại phi thuyền Hi Vọng, những người quan sát còn lại –

bao gồm cả đám người Diêu Nguyên, đều thấy được tàu con thoi phát ra
ánh sáng điện rực rỡ. Trong khoảng không mờ ảo như thế thì luồng sáng đó
mới chói mắt làm sao…

Đã 6 tiếng 32 phút kể từ lúc cuộc thí nghiệm bắt đầu, nhóm nghiên

cứu đã an toàn trở về phi thuyền Hi Vọng. Bọn họ mang về tỷ lệ phối chế
giữa thuốc và axit mạnh, đồng thời thể tích tinh thạch năng lượng, thể trọng
mẫu vật thực vật thí nghiệm…Có những thông tin này thì các nhà khoa học
có thể tính toán ra, một mẫu thực vật có thể hấp thu và phát ra bao nhiêu
năng lượng, sử dụng mẫu tinh thạch năng lượng nào là tốt nhất. Do đó sẽ
không xảy ra việc lãng phí cũng như phát sinh các vụ nổ, sự cố… Cứ thế,
phi thuyền Hi Vọng, nơi trú ẩn cuối cùng của hơn 12 vạn người đã bình an

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.