ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 691

Phong Tiểu Chanh thầm nhủ trong lòng, cất bước quay về chỗ cũ. Mặc

dù nàng cũng không rõ mình đang giận ai, do đâu mà giận, nhưng dù gì
cũng phải kiếm một lý do để xả giận chứ. Như vậy, lí do là…

-Ngay cả kỹ năng cũng là kỹ năng lừa gạt! Không hổ là tên lừa đảo!

Dĩ nhiên, Morrison đang ở tầng hai cho nên không nghe được lời này.

Hắn sử dụng kỹ năng này hồi lâu, dần dần cũng cảm nhận được quy luật
của nó.

Chỉ cần tập trung chú ý là được. Còn về thân thể căn bản không cần

phải căng thẳng hay thả lòng, nói cách khác, chỉ cần hắn có thể tập trung
chú ý, cho dù đang đánh nhau với người khác cũng có thể dùng năng lực
này. Cho nên, hắn từ từ ngồi xuống đất, tiết kiệm sức lực cho công việc
gian khổ này.

(Ta có thể cầm cự bao lâu đây? 30 phút? 1 tiếng? Hay là 1 tiếng 30

phút? Hoặc là…cầm cự cho đến chết mới thôi?)

Morrison nhắm mắt lại, khuôn mặt hiện lên một nụ cười khó hiểu, một

nụ cười mà đến hắn cũng không sao giải thích được.

(Không ngờ ta lại chết kiểu này, chết vì cố gắng làm anh hùng a…Chả

lẽ đây là báo ứng khi lừa gạt mấy tên trước đây sao. Rõ khôi hài.)

Cứ thế, theo thời gian trôi qua, việc lắp đặt đường ống cách ly chân

không đã gần hoàn thành. Chỉ cần chờ nhân viên tầng ba phối hợp, chế tạo
xong phần cuối của ống lắp đặt, là đã có thể nhanh chóng chuyển đồ xuống
tầng ba. Như vậy, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn, tầng ba sẽ không còn
nguy hiểm, rồi sau đó nghĩ cách khai thông lối đi, đưa các nhân viên mắc
kẹt trở về phi thuyền Hi Vọng.

Nhưng, để hoàn thành công đoạn này ít nhất cũng cần 20 phút…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.