ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 120

“Đồ đê tiện, ai bảo ngươi làm việc như vậy hả? Ngươi làm vậy chẳng

khác gì nói trắng ra là bọn ta lười biếng đi? Cho người đắc ý, cho ngươi giả
vờ làm người tốt này!” Nói xong liền vung gậy đánh tới tấp lên cung nữ
đang ngồi trên mặt đất kia, mà điều Miên Miên thấy ngạc nhiên là cung nữ
kia lại không hề phải ứng lại.

“Ta nhổ vào, thấy mặt ngươi là ta muốn ói rồi!” Những cung nữ kia vừa

nói vừa nhổ nước miếng vào mặt cung nữ nọ.

Miên Miên thấy thế tay nắm chặt lại thành nắm đấm, nhưng là trong

nàng lại vang lên tiếng nhắc nhở: “Miên Miên không nên gây chuyện sinh
sự a, người như vậy có thể cứu được ai?”. Tiếng nói không ngừng vang lên
bên tai nhắc nhở nàng, nhưng là bốn cung nữ kia vẫn vừa đánh vừa chửi
khiến nàng không thể nào gạt đi được a.

“Ngươi đã không muốn nói như vậy thì để ta đây giúp ngươi a!”, một

cung nữ mặc đồ đen bỗng xuất ra một cây ngân châm cười lạnh nói: “Để ta
giúp ngươi thông miệng đi nha!”, nói rồi hung hăng tóm lấy cằm cung nữ
nọ nâng lên, ngân châm hướng môi nàng ta cắm tới.

“Dừng tay!” Tuy biết rõ rằng mình không nên xen vào việc của người

khác nhưng là nàng không có cách nào đứng xem nhiều người như vậy khi
dễ một người a.

Nghe tiếng nói, cung nữ cầm ngân châm cùng ba nàng kia quay lại nhìn

Miên Miên.

“Ngươi là cung nữ cung nào?”

“Hoán tẩy phòng!” Miên Miên đáp gọn.

Nghe vậy bốn cung nữ nọ không nhịn được cười lớn: “Có nghe hay

không? Nàng ta nói là cung nữ hoán tẩy phòng a!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.