ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 610

Ngải Vân thấy thế lập tức cầm kiếm đi tới cắt dây tay nải, hai trứng rắn

lần nữa lăn ra.

“Ngươi liều mạng vì Nguyễn Miên Miên như vậy đáng sao?” Ngải Vân

nhướn mày nhìn Vô Tình người bê bết máu hỏi.

“Hừ, loại người như ngươi vĩnh viễn sẽ không hiểu được cùng không

xứng đáng hiểu!” Vô Tình nhịn xuống cơn đau thấu xương thò tay nhặt lấy
trứng rắn, Ngải Vân thấy vậy lập tức đâm kiếm xuống tay Vô Tình, máu
tươi lập tức chảy ra, Vô Tình mồ hôi đầm đìa vì đau.

“Ta cho ngươi biết không phải là ta không hiểu mà chính là ta khinh

thường thứ đó!” Ngải Vân nói rồi rút kiếm trên tay Vô Tình lạnh nhạt nói,
vì động tác rút kiếm này mà máu trên tay Vô Tình không ngừng chảy ra,
loang lổ cả một khoảng đất.

Vô Tình nhìn tay mình cười cay đắng rồi tiếp tục duỗi cánh tay đẫm máu

về phía trước, “A Tình, nhờ ngươi chiếu cố bọn hắn, ta biết rõ ngươi quan
tâm tới ta cho nên xin ngươi cũng có thể quan tâm tới bọn hắn như vậy!”,
bên tai nàng giống như vẫn còn nghe thấy Miên Miên đang dặn dò, đúng
vậy, nàng nhất định phải hảo hảo chiếu cố bọn hắn!

Ngải Vân thấy Vô Tình cố chấp như vậy thì tức giận nâng kiếm lần nữa

đâm xuống, Vô Tình không nhịn được hừ lạnh một tiếng, nước mắt bắt đầu
ngưng đọng nơi khóe mắt nhưng rất nhanh chóng bị nàng nuốt trở vào.
Ngải Vân lạnh lùng rút kiếm, nàng ta ngược lại muốn nhìn xem nàng đến
tột cùng có bao nhiêu khí lực a, nếu nàng dám đưa tay lần nữa thì nàng ta
nhất định sẽ chém đứt cánh tay nàng.

“Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi còn bỏ qua lời ta nói thì… ngươi đừng

mong giữ lại được hai cánh tay này, nêu bây giờ ngươi bỏ cuộc thì ta còn
có thể chừa cho ngươi một con đường sống!” Ngải Vân cũng không biết tại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.