ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 932

rời mắt khỏi Thượng Thượng, cô lại cười: “Muốn thì thử đi. Trẻ con có lúc
cũng rất đáng yêu.”

Ôn Mạt Ly gật đầu, chỉ là khi nhắc đến chuyện có con cô có chút đau

lòng. Văn Bác không muốn có con, anh ta cũng rất ít khi đụng đến cô.
Nhưng sau khi kết hôn, Văn Bác đối xử với cô rất tốt, càng không làm gì
vượt quá giới hạn. Cũng có thể như anh ta nói, là do anh ta quá bận rộn...
Ôn Mạt Ly cơ bản chỉ có thể nghĩ như vậy, những chuyện khác, cô không
dám hỏi nhiều.

Sau khi rời khỏi Hạ gia, Du Văn Bác căn dặn Ôn Mạt Ly: “Về nhà

không được kể chuyện này cho ai hết.” Ôn Mạt Ly có chút bận tâm:
“Nhưng kia là...” Anh ta không sợ người kia báo thù sao? Người đó bây giờ
cũng không phải là loại người phóng khoáng gì. “Thì như thế nào? Thượng
Thượng là con của Diệu Diệu, tuy chúng ta chưa làm ba mẹ nhưng em biết
một người mẹ đơn thân nuôi con lớn đến chừng này không dễ dàng chút
nào mà. Em nhẫn tâm để họ cốt nhục phân ly sao? Hơn nữa, anh ta là ai
chứ? Kết hôn rồi muốn có con không phải rất đơn giản sao? Hà tất phải đi
làm phiền cuộc sống của người khác chứ?” Sắc mặt của Ôn Mạt Ly có chút
chúng lại, vẻ e lệ thường ngày hoàn toàn biến mất những nét xinh đẹp,
đáng yêu thuần khiết vẫn còn nguyên vẹn: “Anh có dám nói anh không
phải vì lí do khác nên mới nói thể không?” “Mạt Ly...”

Ôn Mạt Ly ngẩng đầu sang một bên, nén nước mắt lại. Cô không cho

phép mình khóc, tuyệt đối không cho phép: “Anh yên tâm, em sẽ không nói
bậy dâu.” Giữa gia tộc và anh ta, cô sẽ chọn anh ta, lúc nào thì anh ta mới
hiểu được đây.

Thấy thế, Du Văn Bác choàng qua vai cổ, vừa lau nước mắt vừa dịu

dàng nói: “Khóc cái gì? Được rồi! Là anh không đúng, được chưa nào?”
Ôn Mạt Ly liếc mắt, oán trách: “Vốn dĩ là anh không đúng mà.”

“Được rồi, là anh không đúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.