ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 983

em nữa, tối nay còn phải nộp bản thảo.”

Tối đó, Hạ Diệu Diệu thư giãn trong nhà bếp của Cao Trạm Vân. Cô

thư thả nhìn anh đang bận làm bữa tối: “Anh đoán xem? Lão giả đó tức đến
méo mũi. Anh đáng lẽ phải ở đó nhìn thấy mặt mày bọn họ, gì mà ổn định,
gì mà chiến thắng,9chỉ biết nói hai chữ đó thôi.”

Nhưng cô cũng trầm tĩnh tổng kết: “Thật ra bọn họ nói cũng đúng, Mị

Lực vừa mới xảy ra chuyện đó, cấp trên vốn dĩ có rất nhiều dự tính cho Mị
Lực. Bọn họ cẩn thận một chút cũng tốt. Lần này may mắn có Bào tỉ, anh
nói em nền cảm ơn chị ấy thế nào đây?”

Cao Trạm Vẫn bóc một con tôm đưa vào miệng cô.

“Thơm quá. Nếu tặng quà có phải hơi tầm thường không? Chỉ là mời

người ta ăn bữa cơm thôi thì em cảm thấy không đủ thành ý. Nhưng mà
không tặng quà, lòng em lại thấy bứt rứt. Anh nói xem nên tặng cái
gì2đây?” Hạ Diệu Diệu lại há miệng cho ngay một hạt điều vào, nhai lấy
nhai để. Cao Trạm Vân cắt quả cà chua bỏ vào nồi nước đang đun nổi bật
nhỏ lửa lại: “Tặng cái gì cũng được. Chị ấy sẽ không tính toán với em đâu.”

Nghe vậy, Hạ Diệu Diệu vòng qua phía sau ôm lấy lưng Trạm Vân:

“Đúng vậy. Đúng vậy. Cũng phải nể mặt vị đại bác sĩ anh chứ. Chị Bào
nhất định sẽ không bận tâm em tặng cái gì. Nhìn không ra nha! Trong lĩnh
vực khoa Nhi anh lại được nể trọng đến vậy. Em còn tưởng anh chỉ ghê
gớm ở bệnh viện thôi chứ.” Cao Trạm Vân quay người2ôm cổ: “Anh thật ra
cũng bình thường thôi. Sư phụ anh mới ghê gớm. Em có phải rất thất vọng
không?” “Đúng vậy. Đúng vậy.” Đúng là danh sư xuất cao đồ. Cứ nhìn thấy
anh đổi việc tới việc lui dễ như trở bàn tay mà đãi ngộ thì ngày càng tốt thì
biết ngay. Vừa chuyển đến, bệnh viện đã cấp nhà cấp xe cho anh. Vậy mà
anh còn dám nói mình chẳng ra sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.