Bí thư thành uỷ. Họ không chọn ta vì ta xấu. Họ
không chọn một cô gái thiếu an toàn. Họ không
thích một gánh nặng, họ không thích cuộc sống
của ta và cách ta nhìn đời, những giá trị của ta
vô nghĩa với họ. Ta buộc phải chấp nhận rằng
ta đã thua.
Cảm ơn những flashgames bé xíu, đơn
giản, đã giúp tôi chống trả lại nước mắt và
những cơn khủng hoảng. Có ngày tôi chống trọi
tới năm giờ sáng, rồi xuống nhà chạy bộ, sau
đó chạy ra bể bơi, cuối cùng chọn một bữa
sáng thật thịnh soạn. Nếu đau tới mức không
ngăn nổi nước mắt, hãy mượn games để giữ
cho đầu óc trống rỗng không nghĩ ngợi gì.
Mượn cả những cuộc chạy bộ, thể thao, chơi
bóng đúng giờ, hãy nhảy xuống bể bơi đúng
giờ để xua những ý nghĩ ra khỏi đầu óc. Lâu
dần rồi cũng sẽ quên.
Tôi học được cách quên mà không cần
thuốc nào. Cảm ơn sự từng trải giữ cho tâm
hồn tôi cân bằng trước những vết thương. Từ
một cô gái dễ sụp đổ trở thành một người đàn
186