ĐÀN BÀ 30 - Trang 21

chắc, tôi còn khoẻ, còn có thể tiếp tục sống
trong toà nhà đó, để ông yên tâm về với gia
đình ấm áp phía bên kia hàng rào, cách trường
vài mét.

Một hôm, tôi phát hiện một cậu bé tàn tật

ở lại ngoài hành lang tầng một. Tôi rất ngạc
nhiên và hỏi, cậu nói, bằng thứ tiếng lắp bắp
qua đôi môi méo xệch và một sự cố gắng hết
khả năng để điều khiển não bộ trình bày ý nghĩ
trong đầu: Cậu không gia đình, cậu ở lại trông
ký túc xá mùa Tết để kiếm thêm tiền sinh hoạt
phí.

Cậu bé chỉ cỡ nửa tuổi tôi, cậu chừng

mười lăm, hoặc nếu lớn nhất cũng chỉ mười
sáu. Cậu xuất hiện trong ngôi trường vốn ngày
xưa là trường nữ sinh quý tộc của đạo Ki tô,
hẳn cũng đã là điều đặc biệt.

Cậu ngồi bệt dưới đất, dựa lưng vào

tường, nhưng vẫn xiêu vẹo, nghoẹo đầu nghe
CD mê mải. Tôi hỏi, cậu bèn về phòng lấy bìa
đĩa, rồi tập tễnh mở đưa tôi mượn thứ cậu
đang nghe, một đĩa nhạc của Tôn Yến Tư. Cậu

21

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.