ĐÀN BÀ 30 - Trang 29

Lúc đôi mươi tôi mặc một chiếc áo sơ mi

trắng dài, thật rộng và nhảy nhót, tôi thật gợi
cảm. Lúc ba mươi nếu tôi vẫn nhảy nhót trong
một chiếc sơ mi dài và thủng, tôi thật lập dị và
gớm ghiếc.

Lúc đôi mươi tôi có quyền không son

phấn ra phố, buộc tóc đuôi gà, ngồi lơ đãng
bên bờ hồ tưởng tượng những lãng mạn. Lúc
ba mươi, không son phấn là một cách bất lịch
sự, và bên hồ, những người đàn bà chỉ ngồi để
chảy nước mắt đau đớn.

Vì năm tháng đã trôi qua lặng yên, có

thứ đã đến, như thành đạt, như từng trải, như
tiền. Nhưng có thứ không níu nổi, như tuổi trẻ.
Đàn bà ba mươi tối kỵ ngồi một mình, nghĩ một
mình, làm một mình, và sống quạnh hiu.

Có một cuốn sách đầu đề là “Đàn bà ba

mươi mới đẹp”, trong đó nói, cái đẹp tới từ sự
độc lập, bởi họ dũng cảm và từng trải. Cái đẹp
ba mươi cũng đến từ tình yêu và sự tự tin khi
vứt bỏ tình yêu. Và sách nói, đàn bà càng ba
mươi, càng dễ buông tay khỏi ái tình.

29

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.