ĐÀN ÔNG + ĐÀN BÀ = CUỘC SỐNG - Trang 138

Có thể chẳng nỗi đau nào giống nỗi đau nào và nó là những điều

em không hình dung hay lường trước được, nhưng em nghĩ, nỗi đau
không thể làm em gục ngã trừ khi em thấy mình cần nằm xuống
cho nhẹ nhõm và thanh thoát. Em còn cả một cuộc đời phía trước,
còn biết bao điều phải làm, để sống vì nó; cớ gì em phải để những
điều không phải hủy hoại em chứ?

Suy từ mình ra, em thấy tình cảm không có chân nhưng lại chạy

đến và chạy đi nhanh nhất. Em không ngạc nhiên khi sáng sớm
tỉnh dậy có người nói yêu thương em rồi chiều tối, em lại thấy câu
đó hiện diện ở một nơi khác. Tình yêu thương, bản thân nó đã là sự
bao la vô bờ bến. Không phải em không chạnh lòng, em không hờn
ghen hay giận dữ, nhưng nếu có làm như vậy nó cũng chẳng mang lại
cho em điều gì ngoài sự mất mát, thêm nhiều lần nữa. Mỗi lần
giận hờn là một lần em nhớ đến và đau thêm, chị hiểu không?

Chị bảo đàn ông thực chất rất yếu đuối, vậy đàn bà thì không

sao? Tinh thần, ý chí càng mạnh mẽ bao nhiêu thì con tim lại càng
mềm yếu bấy nhiêu. Nhưng biết làm sao khi trời sinh ra trái tim
để yêu thương, để cân bằng với lý trí, để rung lên những cung bậc
thăng trầm của cảm xúc, để biết mình vẫn sống chứ không phải
đang tồn tại.

Em tôn trọng lý lẽ của trái tim. Em đấu tranh để có tình yêu

nhưng sẽ không giành giật nếu nó không thuộc về em, em mừng
khi trái tim vẫn còn biết đập dù không phải vì em - lúc nào em cũng
tâm niệm thế chứ không phải vì em tự tin thái quá đâu chị ơi. Em
không tạo ra khoảng cách, nhưng em không tìm mọi cách để rút
ngắn khoảng cách lại chỉ để giữ một người. Bởi vì, nếu như đã
không còn gì cho nhau nữa thì khoảng cách gần xa nào có ý nghĩa gì
đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.