Tiểu Tứ sở dĩ thương tâm như thế là bởi vì nó còn không kịp xuất hiện ở
trước mặt Lăng Tiêu để giới thiệu chính mình, rồi gọi Lăng Tiêu một tiếng
ba ba……
Lăng Lan cố nén nước mắt sắp chảy ra nơi hốc mắt rồi sờ sờ đầu tiểu Tứ
an ủi: “Ba ba không biến mất, ông ấy vẫn luôn lưu tại trong lòng chúng ta,
không phải sao?”
Lăng Lan nói làm tiểu Tứ nghĩ tới cái gì, nó nhịn xuống nước mắt đang
chảy ra như thác, vừa định nói chuyện lại phát hiện trong không gian ảo
này có biến động, nhịn không được sắc mặt lại biến đổi nói: “Lão Đại,
chúng ta nhanh rời đi nơi này, có hacker và hư năng lực giả đang tới gần
nơi này……”
Tiểu Tứ nhanh chóng mang Lăng Lan thoát khỏi hiện trường, mấy cái
lắc mình, liền chạy về khoang an dưỡng. Tiểu Tứ đang chạy trên đường
cũng không quên lau dọn sạch sẽ tất cả dấu vết mà bọn họ lưu lại ở thế giới
ảo. Tiểu Tứ tin tưởng, bằng cấp bậc trí năng của nó hiện tại thì người bình
thường chắc chắn không tìm ra được sơ hở gì. Bất quá tiểu Tứ vẫn thật cẩn
thận, sau khi đưa ở Lăng Lan về thì lại quay về chỗ đặt không gian truyền
thừa của Lăng Tiêu lần nữa, nó nghĩ tới trường hợp nếu mình không cẩn
thận còn để lại dấu vết gì để bị người khác phát hiện thì nó liền đem không
gian ảo của toàn bộ học viện hủy bỏ, đem tất cả số liệu bên trong hủy hết
để đảm bảo sự an toàn tuyện đối của lão Đại nó.
Sau khi tiểu Tứ vừa mới mang Lăng Lan đào tẩu không tới vài giây thì
chỗ mà bọn họ vừa biến mất đột nhiên có năm người xuất hiện, trong đó có
bốn người mặc đồng phục, một người mặc áo chùng đen che hết cả người
lại căn bản không nhìn ra dung mạo, người đó chính là người có hư năng
lực tiến hóa.
Một trong những người mặc đồng phục có vẻ có địa vị cao hơn đi hỏi
những người khác: “Hẳn là nơi này, các cậu nhanh đi tra một chút xem