Lăng Lan làm lơ Tiểu Tứ đang tự biên tự diễn, cô có chút khó hiểu hỏi
nói: “Nếu thứ này đối thân thể có hạiv vậy vì sao nơi này lại đem tiêm cho
trẻ con?”
“Thật ra thứ thuốc này là đồ tốt, có thể gia tăng tiềm năng cùng thể chất
của người sw dụng, chỉ là khoa học kỹ thuật nơi này tựa hồ không có biện
pháp để tinh luyện ra được 100%, cho nên mới sẽ có tàn lưu thứ tạp chất
nguy hại đến thân thể này. Bất quá, cho dù như vậy thì thứ này vẫn là tốt
nhiều hơn hại. Chẳng qua loại dược tề này không thể hấp thu vô hạn, bởi vì
tạp chất bị tích lũy đến một mức nhất định, sẽ làm thân thể hoàn toàn mất
đi khả năng hấp thu.” Tiểu Tứ giải thích nói.
Lăng Lan lúc này yên tâm, chỉ cần là đồ tốt, lại không có nguy hiểm gì
đến sinh mệnh, cô vẫn là có thể tiếp thu, hơn nữa Tiểu Tứ cũng hứa hẹn, có
thể đem thứ tạp chất đó rửa sạch tống ra ngoài.
Rất nhanh một liều thuốc đã bị Lăng Lan hấp thu, quân y lại tiếp tục tiêm
mũi thứ hai, thứ ba…. Chờ tới lúc người quân y cầm đến chi dược tề thứ
tám, cái trán của hắn đã toát ra mồ hôi, nguyên bản tay luôn giữ ổn định thế
nhưng không ngừng run lên.