Àaánh cùæp yá tûúãng!
216
Möåt yïëu töë vö cuâng quan troång nûäa quyïët àõnh thaânh cöng
trong caác cuöåc tranh cûã chñnh laâ sûå yïu mïën cuãa cûã tri daânh cho
ûáng cûã viïn. Caách thïí hiïån cuãa ûáng cûã viïn trïn maân hònh chñnh
laâ yïëu töë giuáp cûã tri quyïët àõnh nïn boã phiïëu cho bïn naâo, hay
khöng boã phiïëu cho ai caã. ÚÃ àêy, coá möåt àiïím baån cêìn lûu yá
trong trûúâng húåp cöng ty baån coá ngûúâi naâo àoá xuêët hiïån trïn
truyïìn hònh vúái tû caách laâ ngûúâi àaåi diïån cuãa cöng ty. Baån phaãi
laâm moåi thûá trong khaã nùng nhùçm giuáp hoå thïí hiïån àûúåc hònh
aãnh tñch cûåc vïì cöng ty.
Theo Marshall McLuhan, nhên vêåt gaåo cöåi trong ngaânh
cöng nghïå thöng tin vaâo caác thêåp niïn 50, 60, truyïìn hònh àûúåc
xem nhû möåt phûúng tiïån truyïìn thöng laånh, coân chiïëc tivi gia
àònh laâ “chiïëc loâ sûúãi àiïån tûã”.
Khi duâng tûâ “laånh”, yá öng muöën noái rùçng viïåc xuêët hiïån
trûúác öëng kñnh camera vúái veã thên thiïån vaâ nöìng hêåu laâ àiïìu rêët
khoá. Phaát thanh viïn vaâ ngûúâi dêîn chûúng trònh chuyïn nghiïåp
coá thïí xem àoá laâ chuyïån nhoã, nhûng thêåt sûå àoá laâ caã möåt vêën
àïì. Ngay caã nhûäng chñnh trõ gia thûúâng xuyïn phaãi xuêët hiïån
trûúác öëng kñnh camera nhiïìu hún bêët kyâ ngûúâi naâo khaác, cuäng
thêëy rùçng khöng phaãi moåi chuyïån luön suön seã, maâ nhiïìu luác
coân rêët tïå.
Vêën àïì then chöët úã àêy laâ: àïí àaåt hiïåu quaã khi xuêët hiïån trïn
truyïìn hònh, baån cêìn thïí hiïån tñnh caách caá nhên thu huát - vöën
khöng phaãi ai cuäng laâm àûúåc, hoùåc trúã thaânh möåt diïîn viïn thûåc
thuå trong viïåc thïí hiïån trûúác öëng kñnh nhùçm taåo veã thu huát. Ai
cuäng cêìn phaãi reân luyïån vïì mùåt naây.